VN88 VN88

Cô gái ngày xưa

Sau cái đêm trình diễn đầu tiên tại ĐH Mỹ Thuật Tp, Quang nhanh chóng đạt được sự mến mộ của khán giả. Bộ áo màu mưa xám của anh diễn đạt được nét buồn ngây thơ, nhưng lại đẹp kiều dáng giống như Nhung thuở ấy.
Chợt như có dáng ai thấp thoáng dưới kia. Một người đàn bà khá xinh đẹp. Quang nhìn xoáy vào người ấy thì người đàn bà quay mất hút trong đám đông. Quang mặc kệ, bỏ mặc tất cả những tiếng reo hò cỗ vũ, anh chạy theo bóng người đàn bà kia. Tới được một góc khuất thì Quang bắt được tay người đàn bà đó. Quang nhìn cho rõ rồi thốt lên:
– Nhung! Nhung đây mà! Có phải …!

Nhung e lệ cũng như ngày nào với đôi mắt hơi phai theo năm tháng. Nét đẹp hồn nhiên của Nhung được thay vào vẻ sắc sảo lạnh lùng. Nhung hơi già hơn lứa tuổi của mình nhưng thân hình nàng cũng còn duyên dáng lắm. Nhung bối rối:
– Quang! Quang đấy à! chào!

Mừng mừng tủi tủi với bao kỷ niệm thoáng nhanh trong tiềm thức chỉ biết nhìn nhau cười ý nhị. Sau đó, Quang dẫn Nhung đến một quán nước. Hai người ngồi xuống trò chuyện. Nhung cho Quang biết rằng từ ngày cô bỏ nhà đi. Nhung lang thang tứ xứ với căn bệnh tình dục này. Trong một đêm mưa bão, Nhung lại bị bọn côn đồ hãm hiếp ngay giữa lề đường lạnh lẽo. Bọn say rượu đáng ghét đó làm Nhung sẩy thai, băng huyết, máu chảy ra đầy chân. Nhung được mấy người dân tốt bụng đưa đi bệnh viện. May sao nàng được cứu sống. Thời gian sau, có lão nhà giàu mến mộ nhanh sắc của Nhung nên rước nàng về làm vợ. Nhung được chưa bệnh rồi trở thành một bà lớn. Ông chồng già của Nhung mới chết thời gian gần đây để lại cho nàng số gia sản, Nhung sống cũng được sung túc. Chuyện nàng kể như một cuốn phim hay, nhưng đời thật nàng là thế!

VN88