VN88 VN88

Dòng Đời – Loạn luân giữa anh em, chú cháu, mẹ vợ – con rể, của cha nuôi với con gái

Như được giải toả, Ngọc vui vô cùng tận. Nó hí hửng trở về nhà mà không nhớ rằng mình phải tìm chú Tân để cho chú làm lành. Vừa về đến nhà thì nó sực nhớ đến chú. Nó mon men đến bên phòng của chú. Chú không có ở nhà. Nó không màng đến, vì nó phải ăn cơm để còn đi học thêm, đêm nay là đêm đầu tiên mà. Nó ăn qua loa rồi chuẩn bị đi học. Thầy Duy, nói cho công bằng thì cũng không thua kém chú Tân. Cũng cao lớn, cũng lanh lẹ, nhưng nó không dám nghĩ đến cái khoảng ấy, đó là cái khảong làm tình. Có lẽ thầy không so với chú được trong vấn đề này, cái đó chú làm thật tuyện diệu.
Vào đến cổng trường thì thầy chặn bên ngoài
– Em ăn cơm nước gì chưa? Chắc chưa ăn phải hôn, thầy cũng vậy, lên đây thầy chở đi ăn phở.
Ngồi sau lưng thầy nó cảm thấy thân thiện và yên tâm. Không giống như ngồi sau lưng chú Tân, vì sự khác biệt tuổi tác rất dễ nhận ra, còn đàng này, thầy chỉ hơn mình độ 7 tuổi. Xe chạy lắc lư, dằn lên xốc xuống, khiến nhiều phen ngực của cô học trò đánh (rớt) vào lưng. Sự va chạm này làm cho Duy vô cùng thích thú. Anh hứng chí cố tình để tay ra sau, ngay trên đùi cô bé. Ngọc thấy nhột nhạt, nhưng sợ đẩy tay thầy ra, thì biết đâu thầy sẽ đổi ý. Không thấy Ngọc phản đối, anh bạo dạn nắm lấy tay nó bóp mạnh. Nó đau quá rút lại. Chính sự rút tay quá đột ngột làm cho anh mất thăng bằng, xe lảo đảo, Ngọc sợ quá ôm choàng lấy anh mà quên mất đây không phải là chú Tân. Bình tĩnh, và sẵn có cơ hội, anh chụp lấy tay con nhỏ, xiết vòng qua eo bụng anh, khiến nó phải cạ toàn bộ ngực vào lưng anh. Nó không thèm rút tay lại. Xe dừng trước quán phở thì trời đã tối.
– Vào đây đi em.
Ngọc khép nép đi bên thầy Duy, như một cặp tình nhân.
– Sao thầy không ăn đi, thầy nhìn em hoài vậy?
– Thầy chưa gặp ai cỡ tuổi em mà đẹp đến vậ. Thầy nhìn em cũng đủ no rồi.
– Thầy kì quá…
Mặt đỏ ửng, nó cúi xuống ăn nhằm tránh tia mắt của anh.
Aên xong Duy chở Ngọc loanh quanh những con đường trước khi trở về trường. Thầy cố tình không để ai chú ý đến việc thầy dẫn dứa học trò đi ban đêm
– Em ngồi đây chờ thầy nghen
Gần 15 phút sau, Duy bước ra với bộ áo thun 3 lỗ, quần sọt. Nhìn thấy thân thể của thầy, con nhỏ xao động. Rõ ràng trong bộ đồ ngủ này, thầy không thua chú Tân đâu.
– Nào, chúng ta học chớ?
– Dạ.
– Em ngồi xích lại đây.

VN88