VN88 VN88

Dòng Đời – Loạn luân giữa anh em, chú cháu, mẹ vợ – con rể, của cha nuôi với con gái

Mắt lim dim, anh chợt bật dậy. Anh thúc vào lồn chị nghe on ót.
– Có vợ rồi thì làm sao chị hưởng được như hôm nay?
– Chú đả cho chị ngần ấy năm cũng đã đủ với chị lắm rồi. Có vợ thì lâu lâu cho chị một lần cũng được.
Cái tin Tân đi cưới vợ không xa lạ gì với bà chị dâu, mà làm ngỡ ngàng đối với đứa cháu. Đó là Ngọc. Trong bữa cơm chiều nó sụ mặt xuống, chỉ có Tân là người hiểu.
– Thì Ngọc cũng phải cho anh cưới vợ chứ, chẳng lẽ anh sống như vậy suốt đời sao?- Đêm đó, Tân phải xuống phòng của Ngọc để năn nỉ nàng
– Nhưng chú hứa là chồng của Ngọc suốt đời mà- nó thổn thức. Anh cảm thấy tội cho nó khi phải cho nó đối diện với sự thật phủ phàng này. Nó không đủ lớn như má nó để chống chọi với những suy nghĩ ngông cuồng một khi đã thấ thất bại.
– Ngọc à, mình không thể ở với nhau như vầy mãi đâu.
– Thì anh đưa em đi thật xa, em sẽ là vợ anh, sẽ hầu hạ cho anh?
– Không được đâu Ngọc. Em còn có ba, có mẹ, có ông có bà. Mình đi là mất tất cả, còn nếu ở lại, chẳng những em còn tất cả tình thương của mọi người xung quanh, mà có cả của anh nữa. Anh vẫn yêu em đến cuối cuộc đời mà.
Ngọc nghe trong lòng tê tái. Cô biết rằng từ đây mình không còn được như xưa nữa, đâu có được chú Tân tuột quần chơi từ phía sau mỗi khi chỉ có hai người ở nhà. Đâu còn được chú ẳm vô phòng tắm để xoa xà phòng lên khắp thân thể. Đâu còn được chú ôm chú bú vút vào liếm lồn nữa… mọi thứ đã hết từ đây. Mặc dù không có chú Tân thì Ngọc có thể còn có thầy Duy, nhưng cái tình của chú thật là đẹp.

VN88