Tình cảm giữa Vy và Duy ngày càng gắn bó hơn. Bà Lan đã gợi chuyện cùng con gái:
– Vy à, mà thấy anh Duy cũng hiền, giỏi lắm à nghen. Mà muốn gia quyền cho nó
– Thì mà cứ làm đi.
– Nhưng sợ mọi người dị nghị. Hay là má gả con cho Duy nghen
Giật mình với lời đề nghị hết sức đột ngột, nhưng chân tình hợp lí của má, bất giác, Vy đỏ mặt thẹn thùng:
– Má này, con đang học mà, vả lại cuối năm nay con thi Đại học rồi, có chồng con sợ thi rớt
– Chỉ cưới thôi, chớ còn cái chuyện đó đó, do tụi con thỏa thuận nhau, chừng nào thi đổ thì cho động phòng
– Má này, sợ người ta không chịu thì sao?
– Má bảo đảm, má nói là nó nghe hà
Bà đã biết chắc như vậy, vì chính Duy đã hứa với bà chuyện này. Cưới Vy để hợp thức hoá cái chuyện quan hệ như vợ chồng giữa bà và Duy. Bà đâu có sợ chàng rễ bà nhịn đói khát gì đâu, vì lúc nào bà cũng chăm lo chu đáo, đâu có để cho nó nhịn đói.
Buổi cơm chiều hôm ấy, bà đã tuyên bố. Tuy e thẹn, nhưng trong lòng Vy rất muốn như vậy. Duy sẽ là người chồng lý tưởng của mình.
– Nhưng tao giao trước à nghen, cưới thì cưới, nhưng phải để cho con Vy thi đổ à nghen. Đừng có mà mê … quá thì tao đuổi ra khỏi nhà à.
Bà vừa nói vừa nhìn sang Duy. Bà muốn nhắc khéo Duy cái chuyện đó. Duy hiểu ý cười cười. Ngày cưới đã định.
Sau ngày cưới, Duy và Vy chỉ ngủ chay. Mấy lần thấy Vy đang học, còn anh thì nứng cặc vô cùng, anh đến bên Vy ôm lấy nàng mà hun hít. Vy bị kích thích, nhưng vì nuốn trêu ghẹo chồng, cũng vì muốn để chuyện ấy gác lại sau khi cô thi ĐH xong.
– Em cũng muốn lắm, nhưng anh ráng để và hôm nữa nghen.
Thật ra anh thấy vợ đẹp quá mà hứng trong lòng, chứ anh đâu thiếu thốn gì đâu. Đêm nào cũng vậy, chờ cho vợ ngủ là anh sang phòng bà Lan. Có hôm anh ngủ quên trong phòng bà tới sáng.
– Bây chưa ngủ hả, sang phòng mà tính giúp má cái này
Duy quay sang vợ :
– Học xong em đi ngủ nha, anh qua phụ má.
– Ừ, anh cũng ráng ngủ sớm nghen. Em mà thi xong thì em không để anh có thời gian rãnh để đi long nhông nữa đâu
Anh sang phòng má vợ. Đem nào cũng vậy, anh cũng phải uống hết một ly ca cao sữa hột gà mà bà dành cho anh
– Uống để có sức khỏe. Lan sợ anh không đủ sức quá.
– …
– Dạo rày con Vy có cho động phòng chưa?
– Có đâu mà có, em nó đang học thi.
– Thôi ráng vài hôm nữa thì tui sẽ trả ông về cho con Vy. Nó cũng sung lắm đó à nghen, liệu hồn.
Khoái lạc đã làm cho bà mẹ vợ và chàng rễ tối mắt. Họ ân ái nhau ngay tại căn nhà mà lẽ ra hạnh phúc này dành cho đứa con gái, đó là Vy.
*
* *
(Đoạn văn sau gởi tặng cho lớp học anh văn, hội Việt Mỹ, chi nhánh Nguyễn Bá Tòng. Đó là những nhân vật có tên Chiêu Anh.)