VN88 VN88

Dòng tâm sự đầy nước mắt trong sự hối hận muộn màng của cô gái tuổi 20

Hiện tại tôi cảm thấy ân hận vì đã đánh mất tất cả, tôi muốn xin lỗi mẹ thật nhiều.

Để có tiền “chơi đá”, phải tiếp khách, chiều chuộng đàn ông

Một lần có một người bà con ở Hà Nội lên chơi, biết hoàn cảnh gia đình tôi khó khăn nên ngỏ ý xin mẹ cho tôi xuống Hà Nội học nghề. Tôi như bắt được sóng đã hết lời năn nỉ, xin mẹ cho tôi được đi cùng. Mẹ nước mắt ngắn dài vì không muốn xa tôi nên đã đồng ý. Khi tôi đi, mẹ cũng không dặn thêm gì nữa.

Xuống Hà Nội, tôi học làm quen với nghề “làm tóc gội đầu”. Cũng vì tôi vốn có hình thức nên sớm “trổ mã”. Khi tròn 18 tuổi, tôi ra dáng một thiếu nữ với nước da trắng ngần. Phải nói rằng tôi xinh nhất ở đấy, tôi cũng có nhiều người để ý. Nhưng tôi chẳng chọn được ai làm người yêu, điều một đứa trẻ như tôi ước ao nhất là có nhiều tiền, có quần áo đẹp để diện là tôi thích rồi.

Các chị đến làm tóc gội đầu gồm nhiều kiểu người khác nhau, họ ăn diện, xài đủ mùi nước hoa khiến tôi thèm thuồng. Hiểu ý tôi có chị tên M hỏi: “Em có thích được như chị không? Lúc nào em rảnh thì gọi vào số này cho chị nhé. Chị sẽ giúp một cô gái xinh đẹp như em trở nên hấp dẫn. Tôi cầm lấy số điện thoại, bí mật dấu đi. Suy nghĩ nhiều lần rồi tôi quyết định gọi cho chị vào một ngày cuối tuần.
Chị dẫn tôi đi ăn, mua quần áo tặng tôi rồi đưa tôi đi hát. Dần dần, tôi cảm thấy chị là người thân duy nhất của tôi. Chị hướng dẫn, chỉ bảo tôi nhiều điều trong cuộc sống. Cũng nhờ chị mà tôi gặp được H., anh đẹp trai và là tay chơi có tiếng ở Hà Nội. H. cũng là bạn thân của chị, anh hết sức cưng chiều tôi. Tôi muốn gì anh đều chiều lòng tôi hết.

VN88