VN88 VN88

Nếu tim phải “rỉ máu” thì xin là vì em …

***

– “Hợp đồng này cần được kí trong hôm nay”

Hải Yến giật bắn mình khi từ phía bên ngoài, cánh cửa mở thật nhanh và mạnh ra. Bước vào căn phòng là một chàng trai cao lớn, gương mặt lạnh lùng và giọng nói thì sắc lẹm. Sự xuất hiện đường đột của anh ta trong căn phòng khiến Hải Yến hơi hốt hoảng. Cô bối rối và đỏ bừng gương mặt:

– “Ở trường đại học mà anh theo học, người ta không dạy anh phép lịch sự tối thiểu là phải gõ cửa trước khi vào phòng à? Xem ra tôi đã tốn tiền cho anh ăn học rồi” – Ông Mạnh Cường buông bộ hồ sơ xuống đầy vẻ giận dữ nhìn chàng trai đó.

– “Sao thế ạ? Hẳn là có điều gì đó bất tiện mà con không nên nhìn ở đây?”

– “Đúng là bất tiện. Sự bất tiện cho những người có mặt trong căn phòng này khi họ phải chứng kiến sự bất lịch sự của anh”.

Vẫn giữ thái độ cấc lấc như lúc anh ta bước vào phòng, chàng trai đó đưa tay gãi trán làm ra điều suy nghĩ và rồi tưng tửng nói:

– “Được thôi, nếu bố muốn, con có thể bước ra ngoài, đóng cánh cửa lại và bắt đầu gõ. Con sẽ coi như chưa từng thấy điều gì…”

– “Tôi không có hứng xem anh bày trò, có việc gì nói nhanh đi”

Neu tim phai "ri mau" thi xin la vi em ...

Hải Yến thấy khó chịu về sự ngạo nghễ và đáng ghét của gã đàn ông ấy

Anh ta cũng chẳng có gì là vội vã, dáng điệu thì khinh khỉnh. Anh ta ném lên bàn một tập giấy tờ nhưng đôi mắt thì không ngừng dán vào người Hải Yến:

VN88