VN88 VN88

Nếu tim phải “rỉ máu” thì xin là vì em …

– “Vụ này cần bố xem qua và kí gấp”

Câu nói đó dành cho ông Mạnh Cường nhưng ánh mắt anh ta thì xoáy sâu vào đôi mắt Hải Yến. Cô thấy khó chịu và ngượng ngùng với cái nhìn đầy vẻ thăm dò đó.

– “Mà nhân tiện con muốn hỏi, giám đốc nhân sự có vấn đề gì hay sao?”

– “Ý anh là gì?”

– “Nếu ông ta không có vấn đề gì thì có phải con đang nhìn nhầm không? Bố đang tự mình tuyển người đó à? Hay bố định cho giám đốc nhân sự nghỉ việc và tự mình tuyển dụng mọi vị trí”

Ông Mạnh Cường vẫn giữ được thái độ bình thản trước những lời đả kích đến từ chàng trai không mấy dễ chịu đó:

– “Tôi có thể tuyển bất cứ ai mà tôi thích và cũng có thể sa thải bất cứ kẻ nào mà không cần một lí do. Kể cả anh”.

Câu nói cuối cùng của ông Mạnh Cường khiến chàng trai đó nhếch mép cười đầy ngạo nghễ. Hình như anh ta cũng chẳng thấy lo sợ cho điều đó.

– “Không hiểu rồi cô bé này sẽ đảm đương vị trí đó trong bao lâu. Đúng là so với cô thư kí Kim Thanh, cô ấy có phần trẻ hơn thật… Nhưng con không nghĩ sở thích của bố lại nhạt vậy”.

Nếu tim phải “rỉ máu” thì xin là vì em …

Hải Yến đủ thông minh để hiểu những lời mai mỉa mà anh ta nói. Cô đã định bật lại một điều gì đó những nghĩ tới đại cục Hải Yến lại im lặng. Cô nhìn anh ta bằng ánh mắt của sự giễu cợt. Với những kẻ ngạo mạn, sự nóng giận của bạn chỉ làm anh ta thêm đắc thắng. Hãy cứ cho hắn thấy bạn coi những lời mà anh ta thốt ra như một thứ rác rưởi. Đấy mới là cách khiến hắn và những người như hắn thấy xấu hổ.

VN88