VN88 VN88

Nếu tim phải “rỉ máu” thì xin là vì em …

– “Buông tay ra, tôi tự đi được”

“Tôi không muốn thêm một người nữa phải khổ mà thôi. Cô không biết điều gì đang chờ đợi mình đâu. Dừng lại đi”.

Hắn đi lên tầng thượng của tòa nhà, có vẻ như đây là nơi người ta thường hẹn hò để giải quyết những vấn đề riêng tư thì phải. Nó yên tĩnh, vắng lặng và đủ rộng để ai đó có thể quát lên khi họ cảm thấy bực bội trong người.

Thay vì bắt đầu câu chuyện, hắn vẫn đứng khoanh tay trước ngực và nhìn xuống thành phố từ tầng thượng của tòa nhà.

– “Tôi không nghĩ mình thừa thời gian để lên đây ngắm anh hoặc một thứ gì đó vô dụng như anh”

– “Mục đích xin việc của cô là gì?”

– “Là để có một công việc, làm một người có ích và nuôi sống bản thân mình”

– “Nếu cô muốn kiếm một công việc nhàn hạ để nuôi thân, như cái việc mà cô đang ứng tuyển đây thì ngày hôm nay, lẽ ra cô nên mặc một chiếc váy ngắn, khoe được cặp đùi mơn mởn của cô hoặc chí ít cũng là lấp ló bầu ngực của một cô gái vừa mới lớn như cô. Làm vậy, có thể cô sẽ khiến ông ấy thích thú hơn và hứa hẹn cho cô một khoản kha khá hơn những gì cô mong đợi. Hay là cô sợ người ta sẽ đánh giá nhân cách của cô nên cố tình mặc một bộ đồ quê mùa đến vậy?”

– “Nhân cách của tôi không phải được đánh giá từ bộ đồ tôi mặc mà từ nhân cách của kẻ đánh giá tôi. Và tôi thì thực sự không hiểu tôi đang phí thời gian đứng đây nói chuyện với anh về chủ đề gì. Tôi không biết anh là ai, không biết anh làm gì ở đây nhưng nghe này, tôi và anh chỉ vừa nhìn thấy nhau vài phút và tôi hoàn toàn không quen anh. Tôi không muốn đứng đây để nghe anh thẩm định về thời trang hay buông lời nhận xét xằng bậy về nhân cách của tôi”.

VN88