Bấy giờ Tuân mới hỏi móc lại nó:
– Đã rồi còn chơi làm gì nữa?
– Phải đút vô nữa mới đã… hoàn toàn.
Tuân bắt đầu làm khó lại nó:
– Thôi. Anh chơi như… gà. Kêu anh chơi làm cái gì. Kiếm thằng khác chơi đỡ đi.
Giờ phút này mà Thằng Tuân chưa chịu đút cặc vào *** nó, lại nói móc, nói méo. Con Duyên đành phải xuống nước năn nỉ nó:
– Thôi àm. Hồi nãy em nói giỡn mà. Bộ giận hả.
– Hồi nãy giờ anh nói thiệt. Kiếm thằng khác chơi đi. Anh… yếu xìu hà.
Không để cho Tuân nói dứt câu, con Duyên nhào dậy, đè ngữa thằng Tuân xuông. Rồi nó tự động cầm cặc Tuân nhét sâu vào *** nó.
Tuân cứ nằm yên để mặc cho Duyên nhấp nha nhấp nhõm trên mình nó. Trong bụng Tuân cười thầm: “Tao đã thoa bù 42. Cho mầy… tét *** đêm nay…”.
Phần 3
Khi Tuân, Duyên, Mai và Vũ bước vào mọi con mắt đều đổ dồn về hướng tụi nó. Ở đây, káhch đa số là Mỹ. Loại mỹ giàu có, mỗi cuối tuần đều ra biển tắm, phơi nắng, tối đến thì uống rượu, uống bia. Có lẽ họ cũng ngạc nhiên là vì chưa bao giờ thấy mấy gương mặt “búng ra sữa” như đám tụi nó vào đây mà không có cha mẹ đi cùng.
Ăn uống trên khách sạn đã no nê. Bốn đứa kêu một chai rượu mạnh. Gã waiter ngần ngừ một lát rồi vào trong. Hắn nói nhỏ vào tai gã quản lý cái gì đó mà tên quản lý bước ra. Bằng một giọng lịch sự một cách vô cùng… kỳ thị, gã quản lý xin phép được xem căn cước của bốn đứa.