Phần 20: Đam Mê
Một lát ông Đỗ chồm lên, cầm đầu con cặc cứng ngắc bóng lưỡng, để vào ngay lỗ lồn của Bích. Ông nắc vào một cái thật mạnh. Vì âm đạo đang chứa nhiều dâm thủy nên cu của ông vào ngọt sớt, êm ru.
Vân Bích lại la lên:
– Ôi ôi em sướng quá… sướng quá. Anh đụ mạnh vào nghe anh. Mạnh vào cho em sướng. Càng mạnh, càng tốt anh đừng sợ em ớ au. . .
Ông Đỗ đưa hai tay luồn xuống dưới mông Vân Bích nâng cao đôi mông lên, trong khi Bích cũng ưỡn người lên để cho hai bộ phận sát nhau hơn nữa.
Lúc đầu ông Đỗ còn nhắp nhẹ nhàng, bây giờ ông khởi sự nắc thật mạnh. Mỗi lần ông Đỗ đẩy vào thì Vân Bích lại hự lên một tiếng. Mất nàng nhấm nghiền. Hai tay nàng vòng qua lưng đồi phương siết chặt. Mồ hôi của nàng đổ ra nhễ nhại.
Phía dưới nghe có tiếng nhóp nhép vì nước và khí của Vân Bích tuôn ra khá nhiều.
Ông Đỗ đẩy vào rút ra một lát thì la lên:
– Bích ơi… Bích ơi, anh sắp ra đây… ra đây.
Đúng lúc ấy tinh khí bắn ra, chảy sâu vào âm đạo. Chất khí nóng chảy tới đâu, Vân Bích rên tới đó. Chợt nàng rùng mình rồi cũng “ra”. Hai người cùng ra một lúc. Bích siết chặt lưng ông Đỗ, hai chân quặp đùi ông này.
Vài phút trôi qua. ông Đỗ buông tay, nằm đè lên Vân Bích. Còn nàng thì thở phì phò, hai mắt vẫn nhắm nghiền.
Một lúc lâu cả hai mới hoàn hồn. Vân Bích vuốt tóc ông Đỗ rồi nói nhỏ:
– Anh bú lồn nghề lắm. Vậy mà cứ giả vờ hoài.
Thấy ghét anh ghê đi. Nói thật, lúc nãy nếu anh không bú, chắc em bỏ về quá. Anh có giận em cũng thây kệ !
– Thật không đó! Nói vậy gặp người không biết bú chắc em không cho hắn ta chơi?
– Chứ sao ! Trước khi em cởi quần áo ra để cho anh chơi, em đã dự tính rùng anh sẽ bú em. Em có yếu điểm là nếu không được bú, em không có hứng chút nào cả. Mà không có hứng thì nó khô queo, đút vô đau thấy mồ, làm sao chơi?
ông Đỗ hỏi Vân Bích:
– Liệu chừng em có thể ở đây tới mấy giờ?
Vân Bích suy nghĩ vài giây rồi đáp:
– Xem nào… có lẽ em sẽ ở đây với anh đến nửa đêm, rồi anh cho em về. Đi suốt cả đêm không tiện đâu.
Cả hai nằm ôm nhau, hôn hít vuốt ve lẫn nhau một chập khá lâu rồi Vân Bích đưa tay xuống phía hạ bộ của ông Đỗ. Nàng mân mê con cu, bóp nhè nhẹ hòn dái. Khi thấy nó đã hơi cưng cứng, Bích nắm chặt khúc gân vuốt vuốt Chỉ một thoáng sau là nó đã cứng ngắc.
Nàng cười khanh khách:
– Tưởng là phải chờ lâu. Em đang lo, thì nó ngóc dậy rồi. Đỡ khổ quá!
Rồi nàng bảo ông Đỗ nằm xuống tấm thảm. Nàng nói:
– Bây giờ đến lượt em làm kỵ mã. Anh nằm dưới cho nó khỏe, chịu không?
– Chịu gấp. Em leo lên đi.
Vân Bích ngồi chồm hổm, hai chân nàng ở hai bên cạnh sườn của ông Đỗ. Nàng cầm đầu cu đút vào lỗ. Rồi nàng nhấp nhỏm lên xuống.
Một lát, nàng đổi thế, nằm sắp trên người ông Đỗ. Rồi Vân Bích nắc. Hai tay nàng chống xuống đất. Y như tư thế “cổ điển” của người đàn ông. Nàng nắc càng lúc càng nhanh. Thoáng sau nàng rùng mình, ra thêm một lần nữa. Nàng thở hắt, nước khí tuôn ra lênh láng ướt đẫm cu và lông của người nằm dưới.
Ông Đỗ hỏi:
– Em ra rồi đấy à?
– Ờ… ờ … em ra rồi. Đã quá. Anh vẫn chưa ra phải không. Cu của anh còn cứng nguyên, em biết.
– Em có muốn nằm xuống nghỉ mệt một lát không?
– Không sao. Em chưa mệt mà. Để em nằm trên chơi cho tới khi anh ra.
Vài phút sau, Vân Bích ngồi dậy. Cặc của ông Đỗ vẫn còn nằm trong lồn nàng.
Bây giờ nàng ngồi, nhưng xoay lưng lại phía mặt của ông Đỗ. Nhấp nhỏm một lát, nàng xoay tròn, vừa nhấp nhô vừa xoay .
Ông Đỗ la lên:
– Em làm đã quá. Làm nhanh hơn chút nữa được không?
Vân Bích nhấp nhanh hơn. Mấy phút sau ông Đỗ bắn tinh khí ra, nàng càng nhắp mạnh, vừa nhắp vừa thở. Rồi Vân Bích ra một lẩn nữa, vừa sau khi tinh khí bắn vào âm đạo nàng.
Vân Bích rú lên. Nàng nằm sải tay trên người ông Đỗ thở dồn dập. Mồ hôi nàng vã ra như tắm.
Cả hai nằm nghỉ một lúc rồi ông Đỗ dìu nàng lên lầu vào phòng tắm. Tắm xong, đùa giỡn một lúc rồi Vân Bích gọi thằng Tư lái xe lại đón về.
Về tới nhà, nàng cảm thấy mệt nhừ, nhưng vui vẻ trong bụng lắm.
Thầu khoán Thảng, chồng nàng, từ chập tối vẫn chỉ nằm lim dim, chờ nàng về.
Thấy nàng có vẻ hơi mệt, Thảng biết là đã vô áp-phe. Mệt tức là đã cho đương sự chơi! Mà cho chơi tức là đã thỏa thuận xong xuôi. ông Thảng biết rõ vợ ông lắm.
Thảng hỏi:
– Thế nào? Hắn có ô-kê không?
Ô kê rồi. Hắn hứa sẽ che chở cho bọn mình ? Rồi Vân Bích nhún vai:
– Còn gì nữa! Làm sao mà không ô-kê? Hắn thấy em thì thèm nhỏ dãi ra. Hắn còn đang ngần ngại, em dọa sẽ bỏ về và không lại gặp hắn ta nữa. Thế là hắn quýnh lên, chịu liền.
Thảng cười cười hỏi:
– Mấy quả.
Vân Bích ngáp:
Hai quả thôi. Hắn muốn em ở lại suốt đêm nhưng em đâu có chịu. Phải để cho hắn thòm thèm chứ. Thảng ôm vợ hôn. Tay ông ta vuốt ve bộ ngực của Bích. Nàng hỏi:
– Anh có muốn bú em không? Nếu anh muốn, để em vào tắm thêm một lần nữa. Lúc nãy xong việc đã có tắm rồi.
Thảng lắc đầu:
Thôi để bữa khác! Em có vẻ mệt rồi đó à, còn mấy tay trấn thủ ở vùng biên giới thì sao?
– Em đã bảo nhỏ Mai Hoa rồi. Vài ngày nữa, sau khi Đỗ hắn do ý bọn họ thì con Hoa sẽ lên trên ấy giao thiệp.
Nó cũng không kém gì em đâu. Anh đừng lo. Nó cũng đẹp nữa, anh thấy chứ!
Thảng gật đầu:
– Anh biết. Nhỏ Mai Hoa có lẽ còn dâm hơn em. Nó dám cho cả đám ở vùng biên giới đụ lắm à!
Thảng nói xong, cả hai vợ chồng cùng cười xòa…
– Về phần tụi VC thì đã có đường giây móc nối rồi. Tụi nó chờ mình chở Penicillin lên giao là xong ngay.
Bỗng có điện thoại reo.
Thảng nói:
– Giờ này… 12 giờ rồi. Ai gọi khuya vậy kìa?
Vân Bích bốc mấy lên nghe:
– A lô, ai đó. à, Hoa đấy hả… Vụ nào? à, vụ đó… ô-kê rồi… Sao? Em muốn chị lại nhà em chơi đêm nay à?
– Có mục gì không? Có cháo bào ngư hay yến chưng đường phèn thì chị mới lại, còn không thì thôi, để ngủ một giấc, mai sẽ gặp… A lô, có hả? Được rồi, chị lại ngay…
Vân Bích buông mấy, nói với chồng:
– Nhỏ Mai Hoa muốn em lại thuật rõ cuộc thương thuyết cho nó nghe. Không thể nói trong điện thoại được. Vậy anh ngủ đi. Em tự lái xe, lại ngủ ở đàng con Hoa
đêm nay.
Mai Hoa đón Vân Bích tận ngoài cổng. Hai người ôm nhau hôn như vợ chồng. Hoa nói nhỏ:
– Có hai kép. Một là tên Hoài, kép hờ của em. Tên kia là bạn của Hoài. Em và Hoài đụ một quả rồi. Tên kia, hắn là Phong, còn nằm chờ chị.
– Mình quần thảo với lão Đỗ, cũng hơi mệt, nhưng không sao. Nếu có yến và bào ngư như em hứa thì mình sẽ khỏe ngay. Mình cũng cần phải “ăn mừng” vụ vô
áp-phe chứ? Thôi, ta lên lầu kẻo hai tên kia đợi lâu. Mà này, nếu ta hứng, ta có thể xài luôn cả kép của em nữa đó, chịu không?
– Ô kê. Em đâu có biết ghen bao giờ. Chỉ sợ Hoài nó làm không xuể thôi. Chị dâm quá mạng, y như Võ Hậu tái sinh, kép nào đụng chị không chết thì cũng bị thương.
Vân Bích đấm vào vai Mai Hoa:
– Đồ quỉ? Bộ mi kém ta đó hử. Chắc mi muốn xài tên Phong nên mới gọi ta lại để ta đụ kép của mi, cho mi được rảnh tay mà ôm kép mới, có phải vậy không, khai
thiệt đi.
Mai Hoa cười rũ rượi. Hai người vào nhà rồi lên lầu. Xong màn giới thiệu, tất cả lui cui vào bếp nấu nướng. Phong bắt chước Mai Hoa, gọi Vân Bích bằng chị. ăn
xong, Mai Hoa kéo Hoài ra một góc hỏi nhỏ:
– Bạn anh, hắn có biết bú lồn không? Chị Bích chỉ thích mục đó thôi. Nếu hắn không biết bú thì kẹt đó nghe!
Hoài trấn an Mai Hoa:
– Ồ hắn biết mà. Hắn có nhiều bồ là nữ sinh, tất cả đều chỉ cho hắn bú thôi, không cho chơi, làm sao hắn không rành mục ấy.
– Vậy thì được. Đêm nay mình chơi trò hội chợ. Anh không có được ghen đó nghe ?
– Sao? Bộ em định cho thằng Phong chơi đấy à?
– Không có lẽ em chỉ bắt hắn bú thôi. Đã bảo đừng có ghen bậy, ghen bạ mà. Em đâu phải là vợ anh? Còn chị Bích, anh thấy chỉ có đẹp không?
– Đẹp ác. Thằng Phong trúng số đêm nay. À, em định bắt thằng Phong bú, vậy trong lúc đó anh đụ chị Bích thì em có ghen không?
– Đã bảo đêm nay mình chơi trò hội chợ mà ghen với tuông gì, anh thật lẩm cẩm. Thôi vào đi, để chị Bích chờ.
Mai Hoa đã ngâm sẵn mấy củ sâm Cao Ly. Nàng rót rượu sâm ra cho mọi người uống.
Bích uống xong hai ly rượu sâm đã thấy khỏe trở lại. Nàng nổi hứng, tuyên bố.
– Chị đã xem thoát y vũ nhiều lần, nên cũng có tập thử Hôm nay nhân dịp gặp gỡ thân mật này, để mình biểu diễn một màn thoát y cho tất cả xem chơi. Này Hoa,
chị sẽ nhờ em chỉ dậy cho chị, nếu em thấy chị làm không đúng sách vở, khi chị vũ xong em cứ thẳng thắn mà phê bình nghe !
Mai Hoa vặn nhạc. Một điệu Tango lả lướt trối lên. Lúc nãy, trước khi “đến đây”, Bích đã thay quần áo. Bây giờ ở phía trên nàng mặc một áo sơ- mi trắng, bên trong không có áo lót. Phía dưới là một cái váy ngắn trên đầu gối, hơi xòe ra. Bích bước theo điệu nhạc. Nàng đã cởi bỏ đôi giầy cao gót. Mai Hoa đã tắt ngọn đèn lớn trên trần nhà, chỉ để hai ngọn đèn màu, một xanh, một đỏ ở hai góc.
Hai gã thanh niên ngồi há hốc mồm xem Bích vũ. Cả hai chưa từng gặp Bích, bây giờ được nàng biểu diễn cho xem một màn vũ cởi quần áo thì sướng mê tơi. Hết bài Tango. Một bài Valse nối tiếp theo. Bấy giờ Bích mới khởi sự cởi áo. Cái áo đã cởi xong, nàng lắc lư bộ ngực căng tròn, người quay tròn theo điệu nhạc. Qua bài Valse thứ nhì, nàng cởi mấy nút ở bên hông chiếc váy ngắn. Cởi xong, nàng cầm váy quay quay và ném nó vào mặt Phong. Chàng chụp cái váy, cầm trong tay có vẻ khoái chí.
Đến cái sì-líp. Đây là một quần lót kiểu bikini, bằng ni lông trong, mỏng dính. Bích vừa cười vừa vũ. Nhạc đã đổi sang điệu Boléro. Nàng đứng trước mặt Hoài, uốn éo đôi mông, rồi lại đến trước mặt Phong, vừa uốn éo vừa hẩy hẩy cái mu vào mặt chàng. Mấy phút sau, Bích cuộn sợi giây thung của chiếc sì-líp. Nàng tuột xuống cho Phong nhìn thấy mu xong lại kéo lên rất nhanh. Anh chàng này ngồi há miệng, mắt mở tròn như cái khu tô, nhìn chầm chập vào chiếc quần lót.
Bích uốn éo một lúc mới cởi hắn sì-líp ra và quăng nó vào mặt Hoài. Anh này cầm cái quần đưa lên mũi ngửi rồi nói:
– Quần có tẩm nước hoa, thơm quá.
Lúc nãy, khi thay quần áo ở nhà, Bích đã xịt nước hoa vào bộ lông mu. Mùi dầu Guerlain quyến rũ, lả lơi bay tỏa khắp phòng.
Cởi xong sì-líp, Bích đến trước mặt Hoài uốn éo và dí mu vào mũi anh này. Hoài hít hít, khịt khịt mũi. Bích thấy Hoài, bồ của Mai Hoa, có vẻ ít ngờ nghệch hơn anh chàng Phong, nên nàng tấn công ngay:
– Hoài thích ngửi mùi nước hoa này lắm thì phải?
Vâng, em thích mùi này.
– Đây, chị cho ngửi, cho đã! Và ngửi luôn cả mùi riêng của chị nữa chứ.
Vừa nói Bích vừa khịt đầu Hoài vào mu. Nàng vẫn đứng, hai chân xoạc ra. Hoài ngồi trên chiếc ghế thấp.
– Hôn nó đi Hoài! Le lưỡi ra – ờ, như vậy đó – liếm nó đi. Em hên lắm đó. Không phải bắt cứ ai cũng được liếm lồn chị đâu.
Phần 21: Đam Mê
Nói xong, Bích cười khanh khách, hai tay vẫn ấn đầu Hoài vào. Bên phía này, khi thấy Hoài đã lọt vào bẫy của Bích, Mai Hoa không chờ đợi gì nữa. Nàng đứng dậy, lôi Phong về phía phòng ngủ.
Phong ngơ ngác! Hoài có dặn hắn rằng: bồ của tao là Mai Hoa, có quen biết một người đàn bà vừa đẹp mê hồn vừa dâm ác liệt. Nhỏ Hoa sẽ giới thiệu bà ấy cho mày trong đêm nay, tha hồ mà đụ. Sướng nhé. Còn con bồ của tao, mày đừng đụng tới. Rõ ràng là Hoài không cho phép chàng chơi Mai Hoa. Bây giờ Mai Hoa kéo chàng vào phòng và đang cởi quần áo của chàng ra. Làm sao bây giờ?
Trong chớp mắt, Hoa đã cởi xong áo quần của Phong.
Kể cả chiếc quần lót. Bây giờ Hoa đang tự cởi quần áo của nàng. Phong ấp úng:
Này Mai Hoa, theo sự xếp đặt của chung Hoài thì tôi chỉ được chơi bà Bích thôi, còn Mai Hoa là của riêng nó…
Mai Hoa trừng mắt:
– Của riêng gì? Em đâu phải là của riêng hắn! Nếu em là của riêng hắn thì em đâu có để cho hắn được tự do chơi chị Bích ở ngoài kia? Anh đừng nghe lời hắn. à,
Hoài nói với em rằng anh đã từng có nhiều cô bồ là nữ sinh và mấy cô ấy đều bắt anh… bú. Vậy chắc là anh bú nghề lắm?
Phong đã bị lột hết quần áo nên không được tự nhiên lắm, bây giờ lại bị hồi về vụ mấy cô bồ nữ sinh thì chàng đỏ mặt lên. Chàng gãi gãi tai:
– Thì ngộ biến phải tùng quyền. Bị các cô ấy ép quá nên tôi đành làm liều. Lâu ngày rồi cũng thành quen.
Mai Hoa vuốt tóc Phong rồi hỏi:
– Nghe nói chẳng có cô nữ sinh nào cho anh chơi, chỉ bắt anh bú thôi, phải đúng vậy không?
– Đúng! Vì cô nào cũng muốn để dành cho đêm tân hôn. Có cô hỏi tôi: bằng lòng cưới em về làm vợ không?
Nếu anh chịu cưới em, thì sau đám hỏi, em sẽ cho anh ngay, không cần đợi đến đêm động phòng.
Vậy anh trả lời ra sao?
– Vì… vì tôi có nhiều bồ quá thành ra không quyết định được nên hay không cưới cô ấy ?
Mai Hoa phá lên cười:
– Lắm mối tối nằm không. Thế mỗi lần anh bú họ xong, dĩ nhiên là anh nứng lắm, lúc ấy anh làm sao?
– Có cô chịu khó lấy tay thủ dâm giúp tôi. Còn mấy cô khác họ bảo: anh tự thỏa mãn lấy anh đi. Em chịu thôi, chẳng giúp Anh được đâu!
– Thế là huề! Tội nghiệp Phong quá nhỉ? Ai bảo cặp bồ cho nhiều vào. Này, từ nay nên đi kiếm đàn bà mà bắt bồ thì được cả hai thứ, chứ mấy cô gái còn trinh õng ẹo, khó lòng lắm.
Phong có vẻ hậm hực về chuyện mấy cô bồ nữ sinh.
Chàng gật gù:
– Mà đã chắc gì mấy cô ấy còn là gái trinh cơ chứ!
Mai Hoa cười rũ:
– Thế mới ức. Thôi đêm nay để em bù cho. Mặc kệ tên Hoài, đừng lý gì tới hắn. Leo lên giường với em. Anh hãy trổ tài, có bao nhiêu kinh nghiệm thu thập được từ lâu nay về khoa bú, hãy đem ra mà biểu diễn cho em xem thử.
Cũng như Phong, Mai Hoa hoàn toàn trần truồng. Nàng nằm giữa chiếc giường rộng, hai chân xoạc ra. Hai bàn tay nàng đang nâng đôi gò bồng đảo, bóp nhẹ. Phong nhìn xuống phía hạ bộ của Hoa. Chàng so sánh nàng với mấy cô nữ sinh mà chàng đã từng được phục vụ. Phong nói thầm:
“Người đàn bà này đẹp hơn mấy đứa kia nhiều. Bộ ngực nẩy nở, căng như trái bưởi; cái eo thon; đôi mông tròn trịa; và lồn cũng nhiều lông hơn. Mu của cô này cao, chắc chắn chơi sướng lắm. Lông rậm rạp thế kia thì hẳn là phải dâm ác?”
Thấy Phong ngắm nghía mình từ đầu đến chân, Mai Hoa hỏi:
– Liệu em có đẹp bằng mấy cô bạn của anh không?
– Hoa đẹp hơn mấy đứa ấy nhiều lắm.
– Đẹp hơn ở điểm nào?
– Toàn diện. Bởi vì Hoa là đàn bà, thân hình nẩy nở hơn. Bộ ngực của Hoa trông hấp dẫn lắm!
– Thế còn ở phía dưới này? Vừa hỏi bàn tay của nàng vừa vuốt vuốt mớ lông trên mu lồn.
– À à cũng đẹp hơn! Cái gò cao hơn và nhiều lông hơn !
Mai Hoa cười rúc rích. Tự ái của nàng đã được thỏa mãn.
– Leo lên bú tí em đi.
Phong trườn người, nằm trên bụng nàng rồi nâng một bên vú lên bú. Tay bên trái chàng nắm đầu núm vú se se.
Một chập sau, hai núm vú của Mai Hoa căng lên. Nàng thở dài một tiếng rồi ôm đầu Phong đẩy xuống phía dưới:
– Em muốn anh bú em cho tới khi em ra ít nhất là hai lần. Chóng ngoan, lát nữa em sẽ thưởng!
Mùi nước hoa Chanel từ mớ lông mu tỏa ra khiến Phong ngây ngất. Mấy em nữ sinh thì chỉ cho chàng thưởng thức cái mùi tự nhiên của họ thôi, làm gì có nước
hoa số 5. Phong vuốt vuốt mớ lông hơi quăn. Lát nữa chàng sẽ bảo Mai Hoa bứt cho chàng vài sợi đem về làm kỷ niệm. Chàng sưu tầm được khá nhiều lông rồi. Cứ mỗi em nữ sinh chàng lại nhổ vài ba sợi. Chàng xin em cái khăn tay gói vào. Rồi bỏ nó vào phong bì. Ngoài bao, chàng ghi tên chủ nhân của mấy sợi lông. Phong dự định sẽ cất những sợi lông kỷ niệm này vào một nơi an toàn, không cho người vợ tương lai của chàng biết. Lâu lâu, khi nào vợ vắng nhà, chàng sẽ mời bạn bè đến nhậu rượu và chàng sẽ đưa mấy cái bao thơ ra mà khoe thành tích? Dĩ nhiên là chàng sẽ dấu kín cái vụ chỉ được các em cho bú, thôi chứ không cho chơi!
Có tiếng Mai Hoa hắng giọng, rồi hỏi:
– Phong, anh còn chờ gì nữa đó? Bộ anh tính đợi chờ cặp Hoài và Bích ở ngoài kia vào đây nhập cuộc hay sao?
Phong vội vã cúi xuống.
Chàng không biết cấn và ngoạm từng thớ thịt của cái mu. Chàng chỉ biết liếm thôi. Vạch lông ra hai bên, chàng liếm dài theo giữa hai mép. Chàng luồn xuống mông của Mai Hoa một cái gồi để nâng mông lên cao.
Liếm ở phía ngoài một lát rồi chàng banh hai mép lớn ra, liếm vào phía bên trong. Hai mép trong của Mai Hoa đỏ hồng hồng. Nàng rên một tiếng nhỏ, dâm thủy khởi sự chảy ra. Rời hai mép nhỏ, lưỡi Phong tiến về hướng lỗ lồn. Chàng liếm sạch chất nước nhờn từ âm đạo chảy ra, rồi cho đầu lưỡi lách vào bên trong. Chàng chỉ quậy đầu lưỡi mấy phút đồng hồ tại nơi này thì Mai Hoa đã hét lên một tiếng nhỏ. Nàng ra khá nhiều, khiến Phong phải liếm thật nhanh cho khô.
Hồn Mai Hoa bay bổng, chơi vơi. Một lúc khá lâu nàng mới hoàn hồn. Phong vẫn tiếp tục liếm. Mai Hoa cảm thấy ngất ngây. Nàng vẫn biết nàng có nhược điểm:
mỗi khi được bú lồn thì nàng ra rất nhanh và có thể ra nhiều lần. Ngược lại, kép nào không bú chỉ chơi thôi thì lâu lẩm nàng mới đạt được khoái lạc, có khi nàng chàng thấy sướng chút nào nữa là khác.
Bây giờ thì Phong đã bỏ cái lỗ nhỏ tí xíu. Đầu lưỡi của chàng đang đánh nhẹ vào mồng đóc, rồi liếm nó. Mai Hoa thở dồn dập. Khoái lạc dâng lên trong cơ thể nàng.
Liếm một lát rồi Phong ngậm cái hột le mút mút. Chàng vừa mút vừa cho lưỡi chạm vào đầu mồng đóc.
Mai Hoa rên lên vì sướng quá! Tiếng rên lúc đầu còn nhỏ, sau lớn dần và mức độ khoái lạc cũng tăng lên, tăng lên cho đến lúc nó lên đến cực điểm. Nàng ngất lịm hẳn đi trong mấy giây đồng hồ.
Khi nàng tỉnh lại thì Phong đã leo lên đè trên người nàng. Chàng đang nhấp nhô. Chàng cũng nứng tợn, vì những tiếng rên la cửa Mai Hoa nên vừa thấy nàng rA Lìn thứ nhì là chàng đã chồm lên đút cu vào. Phong rút ra nhẹ nhàng nhưng mỗi lần thọc vào thì chàng làm rất mạnh bạo.
Mai Hoa vòng tay siết ngang lưng chàng, hai chân nàng đưa cao lên trần nhà.
Phong nấc chừng mười lăm phút rồi thở hắt, toàn thân chàng rung lên rồi tinh khí bắn ra, sâu vào trong âm đạo.
Mai Hoa rên lên:
– Ối ối em sướng quá anh… sướng quá… khí của anh nóng quá.
Nàng vận dụng các cơ bắp trong âm đạo siết chặt con cu, rồi lại nhả ra, siết vào như thế liên tiếp nhiều lần. Phong cũng rên lên vì khoái cảm. Từ hồi nào tới giờ đã có cô nào biết siết cu chàng bằng lồn của họ đâu?
Sau khi tinh khí bắn ra hết, chàng nằm đè lên Mai Hoa thở dốc. Mồ hôi của hai người đổ ra như tắm.
Phong rên hừ hừ:
– Ôi chà, sao mà đã quá. Mai Hoa siết chặt nó nữa đi cho tôi sướng
Nhưng tinh khí đã ra hết. Con cu xìu xuống. Mai Hoa không thể vận dụng các cơ bắp trong âm đạo được nữa.
Mấy phút trôi qua. Phong lăn qua một bên. Mai Hoa xoay người qua, tỉ tê hỏi chàng:
– Anh sướng nhiều không? Em muốn anh được hưởng khoái lạc cũng như em. à, này, nhà anh ở đâu?
– Anh còn ở chung với ba má hay đã ở riêng?
– Tôi đi làm, không ở chung với bố mẹ từ lâu rồi. Tôi thuê phòng ở building Cửu Long, đường Paul Blanchy.
– À, em biết chỗ anh ở rồi. Nơi đó phần đông là văn nghệ sĩ và các cô ca-ve. Hình như có cả một số đầm lai, đầm thiệt cũng thuê phòng ở đó nữa phải không?
– Đầm lai, đầm thứ thiệt ở đó thiếu gì. Vui lắm. Giờ ăn mọi người tụ tập ở dưới căng-tin, đấu hót tưng bừng.
– Anh có cặp bồ với cô đầm nào ở đấy không?
Cặp bồ thì không. Nhưng thỉnh thoảng có mấy nường đầm lai sang khiêu khích. Dĩ nhiên họ khiêu chiến thì mình phải đấu chưởng với họ chứ.
– Họ khiêu chiến ra sao?
– Có cô chạy sang gõ cửa phòng bảo anh cởi dúm áo. Mấy cái móc ở đàng sau lưng ấy mà. Họ vẫn cởi đều đều một mình, chỉ hôm nào muốn được anh chơi họ mới sang nhờ cởi hộ. Bên trong cái áo đầm họ chẳng mặc gì cả. Ố là là ! Sang sì-líp, sang xú-chiêng !
– Thế Anh cởi tuột hẳn áo của họ ra à?
– Chứ còn gì nữa. Và mình đè họ xuống giường làm liền. Họ cười như nắc nẻ. Chẳng có cô nào phản đối.
Mai Hoa cười rũ:
– Còn phản đối gì nữa? Họ nứng lồn, vác sang cho anh đụ. Lúc ấy anh không đè xuống làm liền thì họ sẽ rủa thầm anh là đồ liệt dương vô dụng.
Ngoài mấy cô ở đó, còn khối cô ở nơi khác đến đó tìm trai nữa. Lúc nào cũng nườm nượp, dập dìu. Có nhiều cô ca sĩ, tài tử đến đó gặp kép. Những cô này chỉ giao du với vài ông nhà báo, hoặc văn sĩ cư ngụ trong building. Giữa những nhân vật ấy có nhiều chuyện lình ly kỳ, mê ly rùng rợn lắm.
– Vậy thì chỗ anh ở đúng là thiên đàng của đàn ông rồi. Thảo nào em nghe đồn về building Cửu Long nhiều lắm.
– Ở ngoài đường Catinat cũng có hai building dập dìu tài tử giai nhân, nhưng ít vui nhộn hơn building Cửu Long…
Bỗng có tiếng gõ cửa phòng rồi tiếng Hoài nói vọng vào:
– Mở cửa cho bọn này đi. Làm ăn gì mà kỹ thế.
Mai Hoa nhẩy xuống đất, ra mở cửa. Nàng chẳng cần khoác áo ngoài, hay mặc vào cái quần lót.
Cửa mở. Bích và Hoài đứng đó. Bích cười hì hì:
– Hoa, em bảo mình chơi trò hội đồng mà em lại đóng cửa phòng lại chặt cứng như thế này à?
Bích cũng không mặc gì trên người. Hoài thì đã xỏ chiếc quần lót.
Phong nằm trên giường nhìn chầm chập vào mu Bích. Hoài có vẻ không vui. Chàng nói với Bích:
– Tụi này đầu có định chơi trò hội chợ. Em đã nói với chị lúc nãy rồi. Lẽ ra thì thằng Phong phải lo săn sóc chị, còn Mai Hoa thuộc phần em cơ mà…
Mai Hoa quắc mắt:
– Thế tại sao lúc nãy chị Bích vừa cởi quần áo ra là anh đã chúi đầu vào ngay? Rồi ở riết ngoài phòng khách làm ăn tơi bời? Còn phần em và Phong thì sao? Bộ tụi này phải ngồi làm khán giả xem anh và chị đụ nhau à? Này, Hoài đừng vớ vẩn, làm mất vui cả đám. Em với anh chỉ là bạn, đâu phải là bồ ruột mà anh muốn giữ em làm của riêng…
Bích cười khanh khách. Nàng nói:
– Hoa nó nói đúng đấy Hoài ạ. Em chơi chị, nhỏ Hoa nó có nói tiếng nào đâu? Mình chơi trò hội đồng, thay đào đổi kép lẫn nhau cho nó vui, chứ ai là của riêng ai đâu? Thôi, nếu em không muốn Mai Hoa nó tiếp tục làm ăn với Phong thì em dắt nó ra ngoài phòng khách đi. Để chị đùa với bạn em một lúc. Lẽ ra thì cả bốn đứa cùng làm ăn ở đây, nhưng em không thích thì ta chia nhau ra vậy.
Mai Hoa lẳng lặng bước ra ngoài phòng khách. Hoài bước theo. Bích cười ròn rã, hất hàm nói với Phong:
– Phong ! Chị muốn cửa phòng này mở toang trong lúc chị cho em đụ, bọn nó có muốn xem thì cứ đứng đó mà xem. Em có mắc cỡ không?
Phong lắc đầu:
– Em đã từng phục vụ hai, ba cô cùng một lúc, có khán giả xem càng vui, có gì mà mắc cỡ.
– Được lắm. Phong hợp với chị đấy.
Nàng bước lại phía giường, leo lên, cầm cặc của Phong quan sát:
Nó xìu đã lâu chưa? Phong vào buồng tắm rửa sạch bằng nước ấm đi, rồi ra đây chị sẽ làm em ngất ngư đến sáng…
Phong vừa từ phòng tắm ra, Bích lấy khăn lau khô cho chàng rồi đè chàng nằm ngửa trên nệm.
Bích nằm giữa hai chân Phong. Nàng dùng mười đầu ngón tay lướt trên da thịt chàng, nhất là ở hai bên cạnh sườn. Phong nghe như có những luồng điện êm ái mơn trớn khắp người. Cảm giác này chàng mới được hưởng lần đầu Bích gõ gõ phía bụng dưới của Phong. Cu chàng đã cử động. Bích ngừng gõ, nàng nâng nhẹ hòn dái bằng một bàn tay, bàn tay kia nàng nắm chặt khúc gân, vuốt mạnh…
Chỉ một thoáng sau là cu của Phong đã cương lên, nhưng chưa cứng lắm.
Bích cúi xuống. Nàng thè lưỡi liếm hai hòn dái, dần dần nàng tiến lên phía trên.
Phong buông một tiếng thở dài. Chàng nằm xuôi tay, mặc cho nàng làm gì thì làm. Lát nữa chàng sẽ bú nàng để đền đáp lại. Bích liếm cục gân rồi liếm trở xuống hòn dái rồi lại đi lên. Bây giờ thì nàng đã ngậm đầu cu vào miệng. Dầu lưỡi nàng đánh vào chỗ qui đầu. Hai chân Phong giựt giựt mỗi khi đầu lưỡi của Bích chạm vào chỗ nhậy cảm.
Bích đã ngậm trọn con cặc của Phong vào miệng. Nàng bú và mút mút. Phong sướng tê người. Chàng đặt hai tay lên đầu Bích, khẽ vuốt những sợi tóc mềm và dài, rồi một tay chàng vuốt cái gấy trắng ngần của Bích. Nàng nói thầm:
– Anh này còn nhỏ tuổi mà cũng biết yếu điểm của đàn bà. Trong lúc người đàn bà bú mình thì người đàn ông phải vuốt gáy họ, vuốt sống lưng, tới chỗ xương khu. Có như vậy mới tạo cảm giác cho người đàn bà lúc họ đang chịu khó bú.
Bây giờ thì cu của Phong đã cứng như một khúc gỗ. Bích vẫn ngậm nó, bú nhẹ nhàng. Mấy phút trôi qua. Nghe hơi thở của Phong đã trở nên dồn dập, Bích vội
dùng ngón tay cái và ngón giữa làm thành cái vòng siết chặt chỗ tiếp giáp của hòn dái và cục gân. Đó là kỹ thuật ngăn ngừa tinh khí chạy lên phía trên.
Bích leo lên ngồi trên người Phong. Nàng cầm con cu đút vào lồn. Rồi nàng nhấp nhô trên người chàng. Vừa nhấp nhô Bích vừa bảo Phong:
– Phong đưa hai tay lên bóp vú chị đi. Cứ bóp đừng sợ chị đau.
Phong làm theo ý Bích. Đôi vú của nàng căng cứng, hai đầu vú cương lên. Chàng cảm thấy thích thú khi được bóp vú một người đẹp như Bích. Phong nói thầm:
– Nàng này đẹp mê hồn. Đúng như lời thằng Hoài tả lúc nó rủ mình đến đây. Mình chưa được nhìn thấy rõ cái mu lồn của nàng nhưng cái lỗ thì khít khao lắm. Nó đang siết chặt cu mình.
Dám thủy của Bích trào ra lênh láng. Mỗi lần nàng nhấp nhô lên xuống, nghe rõ tiếng nhóp nhép. Nàng phóng ngựa một lúc rồi ngưng. Nước nhờn ra nhiều quá,
ớt đẫm lông của cả hai.
Bích bước qua một bên. Nàng bảo Phong:
– Bây giờ đến lượt Phong. Chị sẽ quì xuống, chống hai tay trên nệm, chổng mông lên. Phong quì ở phía sau, đút vào.
– Em biết rồi. Chị muốn đụ kiểu chó chứ gì.
– Phải! Chị quì lên đây. Em ngồi dậy, quì phía đàng sau chị.
Hai người đổi tư thế.
Từ phía đàng sau, nhìn đôi mông tròn trịa và trọn cái lồn của Bích, Phong tấm tấc khen:
– Chị Bích có cặp mông tròn trịa, đẹp lắm.
Chàng đưa cả hai tay xoa xoa đôi bờ mông.
Bích cười khanh khách:
– Thế còn con mèo đen của chị, nó có đẹp không?
Đẹp chứ. Mu của chị đều đặn, hai mép dầy, khép kín. Cái lỗ nhỏ xíu, lông rậm rạp, trông hấp dẫn lắm.
– À từ lúc nãy tới giờ, Phong chưa có bú chị đó nghe. Bú lồn chị đi. Liếm nó đi cho chị sướng.
Phong ngồi xuống nệm. Chàng le lưỡi liếm. Bích thích chí cười ròn rã. Nàng tự nhủ:
– Từ hồi nào tới giờ mình chỉ có nằm ngửa cho đàn ông bú. Hôm nay mới có kép từ phía sau liếm tới. OiÁ cha! Đã quá Anh này có cái lưỡi khá dài, không thua gì lưỡi chó berger.
Nàng bảo Phong:
– Phong liếm vào tận trong, chỗ cái lỗ. Rồi liếm ra đến hậu môn. Làm cho chị sướng đi rồi chị sẽ thưởng. Phong làm theo lệnh của Bích. Chàng liếm khắp cái
mu, banh mép ra, liếm chỗ lỗ lồn. Bích sướng quá, đẩy đẩy đôi mông về phía sau. Một lát lưỡi chàng rà rà từ mu đến chỗ cửa hậu. Nàng rên rên lên nho nhỏ.
Phần 22: Đam Mê
Phong liếm một lúc khá lâu thì Bích không chịu nổi nữa. Nàng la lên:
– Thôi đủ rồi, quì lên đút vào đụ chị đi. Mau đi, chị nứng quá rồi đây nè.
Phong quì lên, cầm cu đút vào, nắc một cái thật mạnh. Bích hự lên một tiếng, đầu nhủi về phía trước.
– Ừ, Phong làm mạnh như vậy đó. Đừng sợ chị đau.
Làm đi, đừng ngừng. Cố kềm cho lâu lâu.
Phong ôm đôi mông của Bích, đẩy vào, rút ra liên tục Lát sau, Bích ra, nàng rú lên vì khoái lạc. Nàng nói lảm nhảm:
– Ối, ôi chị sướng quá ! Chị là chó Bích, em là chó Phong, hai con chó đụ nhau sướng quá.
Bích hự hự liên hồi. Dâm thủy tràn ra như suối, chảy dài xuống hai đùi nàng.
Cho tới khi Phong ra thì nàng cũng đồng ra một lúc. Nàng thở gấp rút, đôi mông chổng lên, đầu chúi xuống chiếc gối.
Tinh khí đã bắn ra hết, Phong rút ra, chàng cũng mệt nên nằm xuống. Bích nằm xấp, thở phì phò, không lý gì tới Phong.
Hai người nằm im lặng một lúc lâu. Bích đã bớt mệt.
Nàng vòi tay qua xoa xoa tóc Phong và nói:
– Chị cám ơn em.
Từ chập tối tới giờ nàng đã ra bảy lần. Bốn lần trong lúc nàng đụ ông tướng Đỗ. Một lần với Hoài và bây giờ hai lần với Phong. Nàng cảm thấy thỏa mãn lắm. Phải chi mỗi đêm đều có ba người đàn ông phục vụ nàng như vầy thì đã biết mấy.
Hai ông Cù và Dẹp thì Bích chán ngắt. ông Đỗ tạm được ông này có ga-lăng thật đấy nhưng ông ta cũng có vợ rồi.
Bích lan man suy nghĩ. Sau chuyến hàng sắp tới, có khá tiền rồi mình sẽ trợ cấp cho vài tên độc thân. Mình sẽ xúi nhỏ Hoa cũng làm như vậy. Rồi trao đổi kép. Tha hồ cho mình và nhỏ Hoa hưởng thụ. Nàng nghĩ tới ông Thảng. Nghĩ mà thương ổng. Vì mình mà bây giờ ổng trở thành một người đàn ông bắt lực. Bây giờ ổng lại để cho mình tự do đụ trai. Thật là một ông chồng hiếm có!
Ở ngoài phòng khách, trên tấm thảm, cũng diễn ra cảnh đánh đấm ngoạn mục.
Mới đầu thì Hoài gây gỗ với Mai Hoa. Sau chàng sụt sùi thú nhận chàng yêu nàng thực sự, muốn nàng là của riêng.
Mai Hoa vuốt ve, dùng lời đường mật dụ dỗ Hoài. Nàng giảng giải cho Hoài thấy rằng nàng không thể là bồ ruột của chàng được:
– Anh biết đó! Em có máu dâm nặng, gặp đàn ông là em muốn cho đụ, vậy nếu anh làm chồng em, anh sẽ mọc hàng trăm cái sừng trên đầu. Có sung sướng gì đâu! Thôi, bỏ ý nghĩ đó đi. Mình chỉ nên là bạn. Lúc nào em rảnh rang em sẽ gọi anh đến cho anh thỏa mãn. Thế là đủ lắm rồi. Anh vẫn được chơi em mà không có trách nhiệm gì cả, như thế không sướng hơn à?
Hoài nằm xuôi lay thở ngắn, than dài. Mai Hoa khúc khích cười. Nàng hỏi:
– Lúc nãy anh đụ chị Bích mấy quả?
Có một thôi. Tại anh còn bận nghĩ tới em và thằng Phong.
– Vậy tốt Vậy là anh còn đạn. Xem nào, lúc chập tối anh mới chỉ ra với em có một lần. Một lần với chị Bích là hai. Chắc chắn anh có thể làm vài lần nữa với em. Muốn được em chọn làm bồ thì phải phục vụ em đêm bảy ngày ba, vị chi là mười lần tất cả trong một ngày Anh nghe rõ chưa? Đừng có ham!
Hoài vụt cười hăng hắc. Mai Hoa ngồi nhỏm dậy, nàng cầm con cu mềm èo, liếm rồi bú. Một lát khi Hoài đã nứng, nàng bảo:
– Từ bây giờ cho tới sáng, em cho anh làm đủ kiểu. Muốn làm kiểu gì em cũng chiều. Chịu chưa?
Hai người khởi đầu bằng thế nằm nghiêng, rồi thế ngồi. Sau đó, Hoa đề nghị chơi đứng. Nàng chưa chơi đứng bao giờ nên muốn thử kiểu này. Nàng đứng dựa tường, chỗ cửa sổ.
Hoài nâng một đùi của nàng lên và đút vào. Vì mới chơi kiểu này lần đầu nên Mai Hoa hứng chí lắm. Nàng “ra” ngay sau khi Hoài đút vào, rút ra chừng mười lăm phút. Sau khi Hoài ra, hai người nằm dài dưới thảm thở dốc. Mai Hoa nghĩ ngợi:
– Mình nghe chị Thu kể, thường vào buổi trưa, mấy cô thư ký làm sở Méo, sở Tây phải chiều xếp bằng cách cho xếp chơi. Xếp nào có phòng làm việc riêng thì còn
nằm trên sofa, còn xếp nào chỉ có bàn giấy ở chỗ chung thì phải vào toilet mà đụ đứng. à, ra thế. Đụ đứng nó không đòi hỏi nhiều chỗ, chẳng cần giường chiếu gì cả mà cũng sướng, như mình vừa thử với Hoài đó!
Thảo nào! Mấy cô thư ký đẹp của mấy xếp Méo, xếp Tây chả ai thấy họ đi cặp với mấy xếp vào hotel bao giờ vậy mà họ vẫn cho xếp của họ đụ dài dài. Ai biết đấy là đâu? Chỉ có các cô biết với nhau thôi!
Nằm lơ mơ một lát bỗng Mai Hoa nghĩ: có lẽ mình nên an ủi Hoài bằng cách cho hắn phá trinh lỗ đít của mình. Cho hắn sướng. Mà mình cũng muốn có thêm một
kinh nghiệm. Nghe nói chơi lỗ đít, lúc đầu đau lắm nhưng sau sướng vô tả. Để mình hỏi xem Hoài nó có chịu không?
Mai Hoa ngồi nhỏm dậy. Nàng đi vào buồng ngủ để tìm hũ vaseline.
Bích và Phong đang nằm nghỉ xả hơi. Cả hai vẫn trần truồng. Bích thấy Mai Hoa liền hỏi:
– Xong cuộc với Hoài rồi à? Em định vào chơi tay ba hay sao đây?
Mai Hoa cười ghé tai Bích:
– Không, em vào tìm hũ vaseline trong hộc tủ. Em định cho Hoài nó phá trinh hậu môn của em đấy mà?
Vân Bích ré lên:
– À mi định qua mặt ta đấy à? Chị chưa cho ai đụng tới lỗ đít mà em đã định thử trước. ư, làm đi rồi kể cho ta nghe thử, đau hay là sướng.
– Ô-kê.
Mai Hoa đem hũ vaseline ra. Nàng bảo Hoài:
– Anh Hoài, để bù lại việc anh thật sự yêu em, đêm nay anh sẽ được phá trinh em…
Hoài ngơ ngác:
– Phá trinh? Còn đâu mà phá? Em đừng có giỡn anh chứ! Chắc em nói phá trinh lần thứ một trăm?
– Không em nói thật mà. Em định cho anh phá trinh lỗ đít em đấy, anh bằng lòng không?
Nàng chìa hũ vaseline cho Hoài xem:
– Phải bôi cái này vào nó mới trơn tru và bớt đau.
Hoài nhìn hũ vaseline rồi nhìn Mai Hóa:
– Chà, vụ này anh chưa có thử bao giờ đa? Hậu môn khít lắm. Đau lắm. Cả anh cũng đau nữa chứ không riêng gì em. Sao em liều thế?
– Gì mà liều? Tụi nó đụ lỗ đít dài dài ra đó, có sao đâu Tại mình chưa thử thì sợ đau thôi. Làm thử đi. Em cho anh phá trinh mà anh chê, vài bữa em cho đứa khác, anh đừng có tiếc đó nghe?
Hoài nghĩ: con nhỏ này nó dám liều thì mình cũng liều thử một lần xem sao? Nghĩ thế nên chàng gật đầu. Mai Hoa đưa cho chàng hũ vaseline. Chàng bôi vào hậu
môn của nàng và bôi vào cu. Nàng đã qùi và chống tay xuống nệm. Đầu nàng cúi thấp, đôi mông đưa cao ra đàng sau. Hoài quì ở phía sau.
Nàng bảo Hoài:
– Em nghĩ, khởi đầu anh nên thọc ngón tay vào lỗ của em, móc cho em sướng thật sướng đã, khi ấy anh mới đút vào đít em.
Hoài làm theo lời nàng. Chàng thọc hai ngón tay vào, móc nhẹ. Thoáng sau Mai Hoa đã thở dồn dập, nước từ trong âm đạo chảy ra. Hoài móc nhanh hơn. Mỗi
lần đút ngón tay vào và rút ra nghe có tiếng nhóp nhép vì lỗ của nàng thật khít. Nàng quay đầu về phía sau bảo Hoài:
– Em đã cảm thấy sướng rồi đó. Bây giờ anh có thể đút vô đít được rồi. Làm thật nhẹ nghe. Nó còn trinh nguyên chắc là khít lắm dù mình đã có bôi vaseline.
Hoài cầm đầu cu để vào hậu môn nàng và đẩy vào thật nhẹ. Nhờ có bôi nhiều vaseline nên khá trơn tru. Tuy vậy cũng vẫn khó đút vào. Mai Hoa cảm thấy đau nhưng nàng cắn răng chịu đựng vì chính nàng đã bày ra kiểu này. Hoài cũng thấy đau và rát. Nếu không có Vaseline chắc chàng đã bỏ cuộc. Chàng nghiến răng, đẩy mạnh vào. Mai Hoa vụt la lên:
– Ôi cha, đau… đau quá…
Hoài thấy Hoa kêu đau nên ngừng lại hỏi:
– Hay là thôi vậy? Em đau nhiều không? Anh rút ra nhé?
Mai Hoa vội trấn an chàng:
– Đau một chút thôi. Không hề gì, anh làm tới đi, em nghĩ khi nó đã vào trong rồi thì sẽ hết đau ngay.
Hoài đẩy vào. Bây giờ thì cu chàng đã vào hết. Chàng ôm đôi mông của Mai Hoa, đẩy vào, rút ra. Bây giờ chàng không còn cảm thấy đau và rát nữa. Trái lại, chàng đã thấy sướng vì con cu dường như bị siết chặt. Mai Hoa vừa rên vừa nói:
– Anh vòng tay về phía trước móc lồn em đi, vừa móc, vừa nắc như vậy em mới sướng?
Hoài vừa làm theo lệnh, vừa nghĩ: .
– Nhỏ này dâm quá sức. Đã chơi vào đít còn bắt mình phải móc nữa. Thảo nào gặp trai là nó cho đụ, chẳng lý gì tới mình. Chắc nó có đến năm, bảy thằng bồ. Mình
cứ ngỡ nó cặp với mình và xem mình như tình nhân của nó, thật là ngu!
Nghĩ đến đây Hoài tức lắm. Té ra chàng chỉ là một món đồ chơi. Hoài đẩy vào thật mạnh, với ý định trả thù Mai Hoa nhủi đầu về phía trước. Hoài đẩy mạnh như thế, tưởng làm cho nàng đau, ai ngờ lại làm cho nàng sướng hơn. Nàng vừa rên, vừa đẩy mông về phía sau. Hoài thọc mạnh ngón tay vào lỗ lồn. Mai Hoa bị đau nên la lớn:
– Anh móc nhẹ nhàng không được sao?
Hoài nín thinh. Chàng đẩy vào rút ra lia lịa. Được một lát chàng bắn tinh khí ra. Cùng lúc ấy nàng cũng ra. Dâm thủy của nàng tràn ra lênh láng, ướt đẫm bàn tay của Hoài.
Nàng không ngớt rên la:
– Ôi, sướng… sướng quá… chơi hai lỗ một lúc sướng quá Hoài vẫn còn nắc nhẹ nhẹ mặc dù chàng đã ra.
Bỗng có tiếng của Bích:
– Hai người lắp đít sướng quá há! Nhỏ Hoa rên to quá ? Hoài và Mai Hoa quay lại. Bích đã ra ngồi trên chiếc sofa làm khán giả. Nàng vẫn hoàn toàn trần truồng.
Phong còn nằm trong buồng ngủ.
– Bây giờ cu của Hoài đã xìu, chàng rút ra khỏi hậu môn của Hoa rồi nằm xuống sàn. Mai Hoa nằm sắp, đầu nghiêng về hướng Bích đang ngồi;
Chơi lỗ đít sướng quá chị Bích. Em đâu có ngờ.
Bích hỏi:
– Không đau chút nào à?
– Lúc đầu có đau nhưng một lát thì khoái lắm. Vả lại tụi này có bôi vaseline, cũng trơn tru. Chị có muốn thử thì bảo Phong.
– Để lần khác. Có lẽ chị cũng sẽ thử cho biết. Bữa nay đủ rồi. Thôi chị về đây, nhường chỗ cho mấy đứa có chỗ ngủ.
– Có sao! Tụi mình nằm cả ở dưới thảm này ngủ. Sáng hãy về chị Bích.
Nhưng Bích đã đứng dậy. Nàng đi tìm áo quần mặc vào rồi đến cho Mai Hoa nằm, quì xuống nói nhỏ vào tai nàng Ngày mai, em nên xúc tiến ngay công việc của tụi
mình, đừng để trễ.
Mai Hoa ừ hữ, nàng lè nhè: . .
– Được mà, chị để em lo.
Bích cúi xuống hôn vào mặt Hoài rồi xuống cầu thang ra về. Trong khi Hoài còn nằm lim dim, Mai Hoa nghĩ:
– Phải nhân dịp này tỏ cho Hoài biết hắn chỉ là món đồ chơi của mình thôi, để cho hắn quên cái chuyện xem mình là của riêng đi. Hắn lẩn thẩn quá, lỡ để hắn mê
mình thật thì có hậu quả không tốt.
Nghĩ vậy nên nàng bảo Hoài:
– Anh nằm đây nghỉ mệt nghe. Em vào trong buồng ngủ.
Hoài đang lim dim, chàng nói: ô-kê. Và chàng quên hẳn là có Phong còn đang nằm trong buồng.
Phong đang chập chờn trong giấc ngủ. Mai Hoa leo lên giường, nằm nghiêng, vòng tay ôm chàng. Nàng nằm yên như thế vài chục phút rồi đưa tay mân mê cu của chàng. Nàng vuốt ve một lát rồi ngồi nhỏm dậy, cúi xuống bú.
Một lát sau Phong giật mình thức dậy. Cặc của chàng đã nứng, cương cứng trong miệng Mai Hoa. Chàng chưa kịp có phản ứng thì nàng đã ngồi lên người chàng, cầm đầu cu đút vào lồn.
Hoa nhấp nhổm chừng mấy phút thì Phong tỉnh hẳn. Chàng vòi tay tay bóp vú nàng. Mai Hoa vừa nhấp nhô vừa rên to:
– Đã quá sướng quá! Phong cứ nằm dưới như thế đi. Mình cũng thích nằm trên đụ. Như thế này mới đã.
Rồi Mai Hoa xoay tròn người. Nàng vận dụng cơ bắp trong âm đạo siết chặt con cu. Phong cảm thấy cơn khoái lạc càng ngày càng dâng cao. Chàng chưa được hưởng cảm giác này bao giờ. Mấy cô nữ sinh thì chỉ bắt chàng bú. CÔ nào cho chơi thì cũng chỉ nằm dài, bắt chàng phải phục vụ. Chưa có người nào leo lên làm kỵ mã, để chàng được nằm dưới hưởng thụ như hiện tại chàng đang được Mai Hoa phục vụ.
Mai Hoa rên càng lúc càng to. Đó là vì nàng có ý định đánh thức Hoài dậy. Quả nhiên tiếng rên quá lớn của nàng đã khiến Hoài tỉnh ngủ. Chàng mon men bước vào phòng ngủ.
Nhìn Mai Hoa mồ hôi nhễ nhại, đầu lắc lư, nhấp nhô trên người Phong, miệng thì rên hư hừ và nói lảm nhảm, Hoài lắc đầu. Chàng bước đến bên giường, ngồi xuống mép giường nhìn Mai Hoa trân trối.
Nàng cười khanh khách:
– Anh xem em đụ Phong có đã không? Hắn dai lắm, từ lúc nãy đến giờ mà vẫn chưa ra. Hôm nay em gặp kỳ phùng địch thủ rồi đó. Ngồi xem em làm cho hắn ra rồi Hoài có muốn đụ nữa thì cứ nói. Em chấp cả hai anh đó. Đụ dài dài cho tới sáng hãy ngủ.
Phong nằm thụ động nhưng vì Mai Hoa làm vừa mạnh vừa mau nên chàng không thể kìm hãm lâu hơn được nữa.
Chàng rên lên:
– Anh… anh sắp ra đây Hoa ơ… ơi…
Chàng vừa nói tới đây thì tinh khí bắn ra. Cùng lúc, Mai Hoa đổi thế nằm sắp trên người Phong và nắc nhanh. Rồi nàng cũng la lên:
– Em cũng ra… ra đây… ôi… sướng quá, sướng quá…
Vài phút sau, nàng buông tay, nằm sắp trên người Phong lim dim. Khi nàng mở mắt ra, nàng thấy Hoài vẫn còn ngồi ở mép giường, Phong vẫn còn nằm nhắm mắt.
Mai Hoa biết Hoài tức tối trong bụng lắm, nhưng nàng cứ giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Nàng hỏi Hoài:
– Anh có thể đụ thêm một cái nữa không? Em sẵn sàng phục vụ anh. Các anh làm càng nhiều càng tốt. Anh đã biết em có máu dâm rồi kia mà ! Phải hai người như
thế này làm em mới đã.
Hoài lắc đầu:
– Anh mệt rồi. Thôi, anh về. Để Phong nó ở lại phục vụ em. Hôm khác gặp.
Nói xong chàng đứng dậy đi ra ngoài phòng khách tìm quần áo. Mai Hoa nhẩy xuống đất, nàng đi theo Hoài:
– Anh giận em đấy à? Em đã nói với anh từ lúc nãy, vậy mà anh chẳng hiểu gì cả!
– Thì anh mệt nên muốn về nhà ngủ chừ có giận gì em? Anh biết rồi. Từ nay, tụi mình gặp nhau chỉ là để thỏa mãn thôi. Không có vấn đề tình cảm gì nữa hết! Tại
anh ngây thơ nên nghĩ lầm, bây giờ anh mới biết sự thật. Em không có lỗi chi cả. Thôi, em xuống mở cửa cho anh Hoài về rồi, Mai Hoa thở phào:
– Thế cũng xong. Càng tốt.
Nằm bên cạnh Phong, trước khi đi vào giấc điệp, Mai Hoa nghĩ ngợi về chuyện đi thương thuyết với mấy ông ở trên vùng ba biên giới. Nàng tự nhủ: mấy ông nội
xa nhà, xa vợ lâu ngày thì có khó khăn gì mà không thuyết phục được họ? Và nàng mỉm cười một mình: “Võ khí “lá đa” xem ra còn mạnh hơn kim tiền là đàng khác !”
Phần 23: Đam Mê
Chuẩn theo đề nghị của tướng Đỗ, trung tá Đoàn, chỉ huy trưởng các đơn vị đóng tại vùng ba biên giới đã được tướng tổng tư lệnh quân đội đặc cách thăng cấp đại tá. Thiếu tá Dục, tham mưu của đơn vị được thăng cấp trung tá. Cả hai ông tá này đều về Sài gòn để ăn khao, rửa lon mới. Cả hai đều lại trình diện tướng Đỗ, tại tư gia. Nhân dịp này ông Đỗ bèn kéo đại tá Đoàn vào văn phòng, nói nhỏ với Đoàn về vụ Vân Bích nhờ. ông Đỗ cho Đoàn biết, ngoài số ngoại bổng, Đoàn còn có thể nhờ vả nhóm của vợ chồng Nguyễn Thảng nhiều việc khác. Đặc biệt là em gái của bà Thảng sẽ đến gặp Đoàn.
Tướng Đỗ vừa cười ha hả vừa vỗ vai đại tá Đoàn:
– Vậy là toa trúng mối rồi đấy nhé! Nghe nói em gái bà Thảng, tên là Hoa, là một hoa khôi, sắc nước hương trời, lại rất thích những người hùng. Nhiều hy vọng là toa sẽ chiếm được nàng.
Đại tá Đoàn hứng chí lắm. Nghe ông Đỗ nói sẽ được gặp một người đàn bà đẹp, Đoàn bèn nhờ ông Đỗ hỏi ngay xem bao giờ thì ông ta được gặp người đẹp. Tướng
Đỗ gọi điện thoại cho bà thầu khoán Thảng. Buông điện thoại xuống, ông cho Đoàn biết:
– Lý ra thì cô Mai Hoa lên tận trên chỗ toa đóng quân để gặp nhưng nhân dịp toa về đây, cô ấy hẹn sẽ gặp toa tại nhà bà Thảng vào tối nay. Sướng nhé ! Chúc toa may mắn.
Trước khi đại tá Đoàn đến, Vân Bích và Mai Hoa bàn mưu lược. Bích đề nghị:
– Theo chị nghĩ, em chỉ nên hứa hẹn với hắn về chuyện tiền bạc mà thôi. Mới lần đầu mà cho hắn liền, hắn sẽ coi thường cả em lẫn chị đó. Đối với ông Đỗ thì khác, vì không có ông ta mọi chuyện đều không có thể tiến hành được. Còn viên sĩ quan này là thuộc cấp của ông Đỗ, em cần nhử mồi, mình đi được vài chuyến hàng rồi em sẽ cho hắn chơi cũng chưa muộn. Em nghĩ sao? Mai Hoa nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu:
– Chị đề nghị đúng đấy. Lần đầu em chỉ dùng sắc đẹp chài mồi hắn ta thôi. Chuyến hàng này về trót lọt rồi, ta sẽ tính sau. Đến khi ấy, em sẽ hẹn hắn về Sài gòn và em sẽ cho hắn, có thế hắn mới bảo vệ chuyện làm ăn của mình.
Đại tá Đoàn vừa gặp Mai Hoa thì mê mẩn ngay. Đêm nay nàng trang điểm cực kỳ lộng lẫy nhưng ăn mặc kín đáo. Sau khi thỏa thuận xong về vấn đề tiền bạc,
Đoàn ngỏ lời muốn mời Mai Hoa ăn cơm tối tại một nhà hàng trong Chợ lớn nhưng Hoa hẹn sẽ cùng đi ăn tối với ông ta vào dịp khác. Nàng hứa sẽ cùng đi ăn rồi đi khiêu vũ với Đoàn sau khi chuyến hàng về đến Sài gòn suôn sẻ. Trong lúc trò chuyện, thỉnh thoảng Mai Hoa liếc mắt đưa tình với đại tá Đoàn.
Trên đường về nhà, đại tá Đoàn cụt hứng vì chỉ được người đẹp hứa sẽ đi du hí cùng với ông ta vào lần sau! Nhưng trước vẻ đẹp đầy quyến rũ của Mai Hoa, ông ta tự nhủ sẽ bảo vệ tổ chức buôn lậu này, một là để có thêm ngoại bổng, hai là chiếm đoạt được Mai Hoa.
Do sự bố trí khôn khéo của bọn Bích và Mai Hoa, chuyến hàng về đến Chợ lớn, không gặp trở ngại nào ở dọc đường. Các đơn vị của VC và của đại tá Đoàn
đều hành quân, cố ý bỏ ngỏ khu vực mà bọn buôn lậu đi qua.
Hàng về đến cửa ngõ thủ đô thì đã có thuộc hạ của hai ông Dẹp và Cù áp tải giao tận kho của Lý Xì thẩu.
Đàn em của Lý Xì thẩu lãnh phần phân phối đi khấp nơi. Sau khi hàng đã được phân phối, vợ chồng thầu khoán Thảng tổ chức liên hoan. Nhân dịp này, Lý Xì thẩu lại nhắc nhở Vân Bích về vụ ông ta muốn lấy Mai Hoa và để nàng đứng đầu tổ chức phân phối tại Sài gòn và các tỉnh vùng Tiền Giang, Hậu Giang.
Họ Lý đã quá mê mệt trước sắc đẹp và sự khôn ngoan của Mai Hoa.
Thật ra thì họ Lý không hẳn sống một mình, mặc dù ông ta đã góa vợ từ lâu. Vài năm sau ngày vợ qua đời, họ Lý chỉ giải quyết sinh lý với các cô hối thông (gái ca kỹ người Tàu) ở Chợ lớn. Nhiều cô hối thông quyết tâm quyến rũ họ Lý nhưng các cô đều thất bại. Đối với Lý Xì thẩu, muốn chiếm được địa vị làm vợ của ông ta thì ngoài sắc đẹp ra còn phải có trí thông minh tuyệt đỉnh, phải thuộc giới buôn lậu. Vì họ Lý không thể tin tưởng những người đàn bà chẳng biết tí gì về hoạt động của ông ta. Những người đàn bà này có thể hại ông ta do sự ngờ nghệch ngây thơ của họ. Vả lại, ông cũng cần có một phụ tá đắc lực và tín cẩn. Bọn đàn em có trung thành thế mấy đi nữa thì cũng phải có người chỉ huy và canh chừng chúng khi ông vắng mặt.
Năm ngoái, Lý Xì thẩu sang Hongkong có gặp một người đàn bà khá đẹp. Nàng tên là Miêu Kim Linh. Nàng là con gái của một trùm anh chị ở Hương Cảng. ông này đã qua đời. Kim Linh cũng có một tổ chức buôn lậu của chính nàng, hoạt động tại Hương Cảng và Ma cao, nhưng tổ chúc này nhỏ, lợi nhuận thu vào chẳng bao nhiêu. Kim Linh có nghề võ, bắn súng thông thạo. Gặp nàng, ông Lý thích ngay nên đưa nàng sang Việt Nam.
Ở Chợ lớn, ông Lý giao cho Kim Linh một tòa nhà khá to để dùng nơi này làm bộ tham mưa, chỉ huy mọi hoạt động của đám đàn em tại Chợ lớn. Có điều không ổn
là Kim Linh không biết nói tiếng Việt, cũng không biết tiếng Pháp. Thành ra nàng chỉ có thể điều khiển bọn đàn em gốc Trung Hoa mà thôi.
Trong khi ấy thì với chức vụ phụ tá của họ Lý, phải là người thông thạo cả tiếng Pháp lẫn tiếng Việt. Để có thể giao thiệp với các quan lớn, quan bé và khiến cho bọn đàn em người Việt nể nang.
Vì lẽ đó, Lý Xì thẩu không giao hẳn quyền phụ tá cho Kim Linh và ông đành bỏ dở nhiều chuyến đi Hongkong, Singapore, Bangkok, mặc dù những chuyến đi ấy rất quan trọng. Ông sợ ở nhà có chuyện gì xảy ra, Kim Linh không thể đối phó. Nàng chẳng biết tí gì về các quan lớn, quan bé người việt và Pháp. Nhất là hiện nay các quan đều để ý đến tổ chức của họ Lý.
Nhắm vào Mai Hoa, Lý Xì thẩu đã tính toán rất kỹ. Nàng vừa đẹp, vừa quyến rũ, lại giao thiệp rộng, quen rất nhiều các ông lớn. Như thế mới có thể làm phụ tá chính thức của họ Lý được. Còn chuyện sau này, nếu Mai Hoa về ở với ông ta rồi mà nàng cần phải giao du thân mật với các quan, ông Lý không quan tâm. Điều cần là Mai Hoa không phản bội ông về chuyện tiền bạc, chuyện điều khiển tổ chức là đủ.
Về phần Kim Linh, có lẽ nàng cũng am hiểu vị trí của nàng. Kim Linh biết nàng có nhiều khuyết điểm. Chỉ làm cho đám đàn em ở Chợ lớn khuất phục cũng chưa đủ. Còn phải có tài bảo vệ tổ chức nữa, ý thức được sự khiếm khuyết này nên Kim Linh ra sức chiều chuộng họ Lý trên giường. Không hẳn chỉ có trên giường mà thôi. Nàng bày cho Lý Xì thẩu các kiểu chơi trong buồng tắm, chơi trên thảm, chơi đứng, với dụng ý là mê hoặc họ Lý.
Đặc biệt là Kim Linh có tài bú. Nàng biết áp dụng kỹ thuật chặn đứng tinh khí nên mỗi khi họ Lý gần ra thì nàng lại dùng tay chân tinh khí lại, nhả con cu ra, liếm xuống phía hòn dái. Trong khi chơi, Kim Linh áp dụng kỹ thuật bóp và siết cu của họ Lý bằng âm đạo của nàng khiến ông ta đê mê, ngây ngất.
Riêng về khoa bú cặc thì Kim Linh đã học được của các mụ tú bà ở Hongkong nhiều kỹ thuật khiến đàn ông đạt được tuyệt đỉnh khoái lạc mà tinh khí vẫn không bắn ra. Ngoài kỹ thuật nói trên, Kim Linh xử dụng cái lưỡi và đôi môi rất tài tình. Lưỡi nàng như đuôi rắn liếm tới đâu người đàn ông nghe sướng tới đó. Mỗi khi liếm, không bao giờ nàng bỏ sót khoảng cách từ hậu môn đến hòn dái.
Nàng cũng liếm luôn cả phía ngoài hậu môn của người đàn ông khiến đương sự suýt xoa, sướng khoái.
Các gái giang hồ vẫn bú đàn ông. Đó là chuyện thường. Nhưng rất ít khi mấy cô liếm hậu môn của khách làng chơi.
Kim Linh không phải là gái giang hồ, nhưng nàng chịu khó chiều chuộng những người đàn ông nàng gặp vì hai lý do: một là vì nàng cần nhờ cậy người đàn ông
chuyện gì đó, hoặc nàng muốn cặp bồ với hắn ta để thủ lợi; hai là vì Kim Linh chỉ đạt được khoái cảm khi nàng bú, liếm tình nhân. Nàng càng kéo dài việc bú, liếm lâu chừng nào, càng cảm thấy sướng chừng đó. Nhất là vụ nuốt tinh khí. Khi nàng đang bú mà biết ràng người đàn ! ông sắp ra, không thể kìm hãm lâu hơn được nữa, thì nàng vội thọc con cu vào tận cuống họng để cho tinh khí bắn vào nơi ấy.
Nàng thú nhận với bạn gái:
– Đối các chị, khi nuốt tinh khi có cảm giác ra sao em không rõ, riêng với em, tinh khí càng bắn sâu vào cuống họng em càng thấy khoái. Và tinh khí chảy xuống đến đâu, em cảm thấy khoái lạc chạy tới đó. Nhưng thường thì mỗi khi nuốt linh khí, toàn thân em rung lên vì khoái lạc! Em không bao giờ để một giọt khí rơi ra ngoài!
Người bạn gái hỏi nàng:
– Thế còn lúc đụ? Chị chỉ cảm thấy sướng khi được nuốt tinh khí thôi à?
Kim Linh thành thật trả lời:
– Được đàn ông đụ cũng sướng chứ nhưng em chỉ thấy sướng khi em nằm trên, thủ vai kỵ mã, hoặc là hai đứa chơi đứng. Em chưa bao giờ sướng khi nằm dưới. Nói
tóm lại, em phải là người chủ động trong cuộc chơi thì mới cảm thấy sướng. Nằm dưới tức là thụ động rồi. Một bác sĩ chuyên về khoa tâm lý học cho Kim Linh biết sở dĩ nàng chỉ sướng khi nằm trên là vì nàng có tính đàn ông, luỵ rằng nàng là đàn bà một trăm phần trăm. Việc nàng học võ, học bắn súng chứng tỏ rõ rệt nàng có nam tính.
Kim Linh hoàn toàn không hay biết gì về vụ ông Lý đang năn nỉ vợ chồng thầu khoán Nguyễn Thảng thuyết phục Mai Hoa ưng lấy ông ta.
Về phần Bích, nhân thấy họ Lý mê say Mai Hoa, nàng cũng muốn Mai Hoa nhận lời. Có người thân lọt vào bộ chỉ huy của họ Lý là điều mà vợ chồng Nguyễn Thảng rất mong muốn.
Vân Bích gọi Mai Hoa đến nhà nàng ăn cơm tối. Thầu khoán Thảng bận đi ăn cơm khách nên vắng mặt. Bích nói với Mai Hoa:
– Hoa à, nếu chị là em thì chị ưng quách Lý Long. Về mặt khả năng làm tình, chắc chắn hắn không thể so sánh được với mấy người mà em đã gặp. Nhưng vụ đó thì
em vẫn có thể đi lại với bắt cứ ai kia mà. Em nghĩ lại xem. Nếu em đứng đầu tổ chức phân phối hàng lậu của họ Lý tại Sài gòn và lục tỉnh thì em sẽ thu vào một mối lợi lớn lắm chứ không phải là nhỏ. Em lại được quyền chỉ huy một đám lâu la, bộ hạ của họ Lý. Như thế không sướng à?
Mai Hoa khẽ lắc đầu:
– Chỉ huy đám đàn em của họ Lý không phải là chuyện dễ như chị tưởng. Dù em có được họ Lý giao quyền đi nữa. Mặt khác, em biết họ Lý mê em, như vậy dễ gì ông ta cho em được tự do đi lại với bạn trai. Còn em thì muốn được tự do ngủ với ai thì ngủ, làm gì thì làm. Một khi mà em đã nằm trong tổ chức của hắn rồi, sẽ có
những thuộc hạ, tâm phúc của hắn canh gác ngày đêm xung quanh em, làm sao em có thể gọi trai đến chơi?
– Nếu vậy, để chị đặt điều kiện với ông ta. Nếu ông ta bằng lòng để cho em hoàn toàn tự do thì em sẽ ưng phải không?
– Ừ, có thể. Em sẽ không là vợ chánh thức của hắn. Em ở nhà em, làm gì tùy ý. Hắn không được ghen. Còn vấn đề làm việc thì hắn phải có cơ sở ở vùng Sài gòn.
Hằng ngày em sẽ đến cơ sở ấy để làm việc, phát lạc bọn đàn em của hắn. Nhà riêng của em không thể để cho bắt cứ đứa nào lui tới. Gọi điện thoại thì được. Còn chuyện tiền bạc, em chưa hiểu hắn sẽ chia phần cho em như thế nào? Hay là hắn chỉ muốn lợi dụng em, xem em như một bà vợ người Tàu của hắn, làm việc thì có làm, còn tiền bạc, hắn gởi ngân hàng hay cất giữ riêng, em không được biết tới? Trong trường hợp này em sẽ thiệt thòi nặng. Hắn vừa được làm tình với em, vừa được thêm một người phụ tá mà chẳng mất gì cả!
Vân Bích gật gù, nàng nghĩ Mai Hoa nói đúng. Theo phong tục của người Tàu thì người vợ chẳng có quyền hành nào hết. Mọi sự đều do người chồng tự ý quyết định. Bích nói:
– Để chị đặt vấn đề với họ Lý xem sao? Thật ra nếu làm vợ của ông ta mà em mất hết tự do thì chị cũng không muốn. Rồi những lúc nổi hứng, chị em mình làm sao tự do gọi trai đến phục vụ?
Hai hôm sau, Vân Bích mời Lý Xì thẩu tới nhà. Nàng cho hắn biết điều kiện của Mai Hoa.
Lý long ngồi suy nghĩ một lúc rồi nói:
– Tôi sẽ nghĩ kỹ về những điều kiện ấy và sẽ trả lời bà.
Trên đường trở về Chợ lớn, Lý Long ngồi thừ ra suy nghĩ. Nếu để cho Mai Hoa được hoàn toàn tự do trong khi nàng có toàn quyền kiểm soát các khoản chi, thu và nắm giữ tiền bạc của tổ chức thì quả thật có hơi kẹt. Để cho nàng được tự do đi giao thiệp với các ông quan lớn, quan nhỏ thì tạm được đi. Còn chuyện nàng muốn đưa ai về ngủ ở nhà riêng cũng phải làm ngơ, thì đâu có được! Hóa ra ông không có quyền gì với nàng cả hay sao?
Lý Long nghĩ chắc: mình phải đích thân tới nhà nàng để thuyết phục nàng, có lẽ như thế mới xong. Cùng lắm thì mình sẽ đề nghị chia cho nàng hàng tháng một khoản tiền để nàng phục vụ mình, kiểu như là gái bao vậy thôi. Không cho nàng dính dáng với tổ chức! Nhưng chuyện này cũng khó vì nàng đã có sẵn một số vốn liếng khá to do những chuyến buôn lậu trong mấy năm qua đem lại. Như thế phỏng mình có đề nghị dâng cho nàng tiền hàng tháng chưa chắc nàng đã nhận.
Nghĩ đến đây Lý Long thở dài, chán nản? Đàn bà An Nam khó quá. Con nhỏ Miêu Kim Linh mình gặp ở Hongkong có vài lần, rủ nó qua Sài gòn, nó chịu ngay chẳng có đặt điều kiện gì ráo!
Họ Lý hỏi trọng tài xế người Tàu, đang lái xe cho ông ta:
– Này A Cẩu à, mày đưa tao đến nhà bà Thảng nhiều lần, vậy chắc mày có biết mặt cô bạn của bà ấy, cái cô có tên là Mai Hoa ấy mà?
– Dạ, dạ em biết cô ấy chứ, xứng xàng. Cổ nằm trong bộ tham mưu của vợ chồng ông Thảng mà !
– Ừ nói ví dụ tao lấy cô ấy, và đưa cô ta vào tổ chức của mình thì bọn mày có phục cô ta không?
A Cẩu quay lại:
– Dạ, xinh xàng nói sao? Bộ xinh xàng tính cưới cô ấy à? Thế còn bà Kim Linh?
– Bà Kim Linh chỉ là người chịu ơn của tao, bả giúp đỡ tao được phần nào hay phần đó thôi. Tao cần có vợ người việt để thay tao đi giao dịch với mấy ông lớn tây tà và Việt Nam. Và chỉ huy luôn cả bọn thằng Trương ở ngoài Sài gòn, chỉ huy luôn tụi ở Tiền Giang và Hậu Giang nữa. Tao cần người như cô Hoa lắm. Vì cổ đã nằm sẵn trong giới của mình, lại có sắc đẹp và giao thiệp rộng, bọn trong chính quyền nể cổ lắm!
A Cẩu dạ dạ. Hắn không góp ý kiến nào. Hắn biết chủ của hắn có tính độc tài, nói với thuộc hạ chuyện gì thì cũng chỉ là để nói cho có vậy thôi. Kiểu như thông tin vậy Có đề nghị nào đưa ra thì Lý Long cũng chỉ ừ hữ chả bao giờ nghe theo.
Lâu nay Kim Linh đối đãi với hắn rất tử tế. Thỉnh thoảng cho liền hắn xài, ngoài khoản tiền lương Lý Long trả. Hắn nghĩ dù họ Lý không chánh thức cưới Kim Linh, nhưng hằn bà ta sẽ chiếm ngôi vị ấy trong tương lai.
Nay nghe Xì thẩu nói định cưới gái Việt Nam làm vợ chánh thức và giao luôn quyền chỉ huy vùng Sài gòn, lục tỉnh cho cô ấy thì A Cẩu chưng hửng. Thế là thế nào?
Hôm sau, nhân lúc họ Lý được bạn bè đến đón đi đánh mạt chược suốt đêm, A Cẩu bèn tiết lộ điều nó nghe được từ cửa miệng của ông chủ cho Kim Linh biết.
Kim Linh nghe chừng Cẩu cho biết tin này thì rụng rời tay chân. Té ra hắn chỉ xem ta như một món đồ chơi.
Còn cưới vợ thì hắn cưới gái Việt? Nàng hỏi thằng Cẩu:
– Nhà của Mai Hoa ở đâu?
Thằng Cẩu thưa:
– Dạ, em không biết nhà của cô đó ở đâu. Nghe nói ở đường Macmahon. Em chỉ gặp cô đó ở nhà bà Thảng. Và xếnh xáng cũng chỉ gặp cô ta tại nhà bà Thảng.
Kim Linh lấy ra một ít tiền. Nàng dúi vào tay A Cẩu:
– Cẩu à! Mày phải trung thành với tao nghe chưa! Đại nhân mà cưới vợ Việt thì cả đám sẽ bị con An Nam đó chỉ huy, nhục lắm. Mày nghe rõ chưa? Vậy mày đi gặp thằng Thoòng, bảo nó lại đấy cho tao sai việc. Cả mày nữa. Mày cũng phải phụ với thằng Thoòng.
Việc đầu tiên Kim Linh giao cho Cẩu và Thoòng là tìm biết nhà riêng của Mai Hoa ở đâu. Nàng có nhiều khách khứa hay không? Về phần thằng Cẩu thì phải báo cáo ngay nếu Xì thẩu bảo nó lái xe lại nhà Mai Hoa.
Hai thằng tâm phúc dạ dạ lui ra.
Còn lại một minh, Kim Linh rít lên:
– Gặp được tay bà thì bọn mày khó sống đó nghe. Không ăn được thì tao đạp đổ hết. Rồi tao trở về Hong kong chứ sợ gì đứa nào!
Phần 24: Đam Mê
Trong khi cả bọn Bích, Mai Hoa, và đám tâm phúc của hai ông Cù và Dẹp phởn phơ tổ chức tiệc tùng để ăn mừng chuyến hàng quan trọng đã về Sài gòn và đã được phân phối thì tại dinh của đại tướng Sa Lăng cũng có những cuộc họp quan trọng.
Những buổi họp này không do ông đại tướng triệu tập bàn về tình hình quân sự hay chiến lược, chiến thuật đối phó với quân VC. Tất cả các cuộc họp đều do bà vợ nhỏ của đại tướng chủ tọa. ông đại tướng không tham dự vì những chuyện này không thuộc thẩm quyền của ông.
Từ ngày bà vợ chính thức của ông, bà vợ lớn, qua đời thì ông đại tướng hoàn toàn bị bà Dưỡng, tức bà vợ nhỏ áp đảo Ngoài chuyện quân sự ra, nhất nhất những vụ áp-phe mua quan, bán tước, thuyên chuyển nhân sự, chuyển ngân lậu, xuất cảng lậu đều do bà Dưỡng chỉ huy. Ông đại tướng đã tuyên bố với đám hầu cận tâm phúc của bà Dưỡng như thế.
Cho nên ông không hiện diện trong những cuộc họp này là chuyện dĩ nhiên.
Buổi họp tồi nay có cả sự hiện diện của trung tá Dục, từ vùng ba biên giới về.
Bà đại tướng mở lời trước:
– Tôi xin giới thiệu với các anh chị em hiện diện nơi đây: ông trung tá Dục, tham mưu của bộ chỉ huy các đơn vị trú đóng tại vùng ba biên giới.
Mọi người ngỏ lời chào trung tá Dục. ông này liền đi ngay vào đề: ông cho biết có một tổ chức buôn lậu quan trọng đã dùng vùng ba biên giới làm nơi chuyển hàng lậu từ bên Lào về Việt Nam:
Bà đại tướng chân lại:
– Trung tá có biết họ chuyển hàng về là loại hàng gì không?
– Dạ, thì còn loại hàng nào khác hơn là thuốc phiện và bạch phiến, thưa bà đại tướng.
Bà Dượng gật gù:
– Tôi cũng đoán như thế. Họ dùng hành lang nào ông có biết chứ?
– Dạ biết.
Trung tá Dục lấy từ cặp da ra một bản đồ quân sự. Ông chỉ cho mọi người xem hành lang và địa điểm mà tổ chức buôn lậu dùng để giao hàng và chuyển hàng. .
Một người hỏi:
– Thế cấp chỉ huy của trung tá không hay biết gì sao?
– Biết chớ. Theo tôi đoán. Nhưng có lẽ đại tá chỉ huy trưởng cố ý làm ngơ cho bọn ấy đi qua thong thả !
Bà Dưỡng:
– Vậy à? Trung tá có chắc như vậy không?
– Dạ thưa chắc. Vì ổng ra lệnh hành quân vào đúng thời điểm bọn buôn lậu đi qua nơi chúng tôi trú đóng. Cho nên hành lang được bỏ ngỏ và những người kia đi qua chỗ ấy như chỗ không người.
– Thế còn tụi VC? Tụi nó cũng lẩn quẩn trong vùng ấy kia mà?
– Chắc tụi VC cũng biết là có đám buôn lậu sắp chuyển hàng qua vùng ba biên giới. Cho nên đồng lúc với cuộc hành quân của đơn vị tôi, do đại tá Đoàn đích thân chỉ huy, thì tụi VC cũng hành quân. Có điều là tụi nó chuyển quân đi ngược hắn lại với phía đơn vị của tôi Chúng tôi đi về hướng tây thì tụi nó đi về hướng đông.
– Nghĩa là hai bên không thể chạm trán nhau?
– Dạ đúng. Xem như cả hai bên đều đi chơi trong rừng vài ba bữa vậy đó.
Bà Dưỡng cười khanh khách:
– Nếu đúng như vậy thì quả đại tá Đoàn thương lính lắm nhỉ? Hành quân mà không đụng độ, không bị thiệt hại nào cả. Khỏe ru.
Cười xong, bà Dưỡng nghiêm ngay nét mặt và bà tiết lộ kế hoạch của bà. Mọi người thảo luận trong suốt hai giờ đồng hồ rồi giải tán. Trung tá Dục được giao phó nhiệm vụ phải báo cáo ngay những tin tức liên quan tới các cuộc chuyển hàng xuyên rừng của tổ chức buôn lậu mà ông tiết lộ.
Hôm sau, bà Dượng cho gọi ngay các sĩ quan trong ngành an ninh, tình báo thuộc diện đàn em tín cẩn tới, và ra lệnh:
– Có một tổ chức buôn lậu thuốc phiện rất lớn đang hoạt động tại Sài gòn, Chợ lớn. Các ông phải điều tra, thu thập đủ mọi tin tức, dữ kiện và báo cáo cho tôi biết ngay.
Hai tuần lễ sau đó, khi đã nắm được một số tin tức trong tay, bà Dưỡng bèn ra lệnh cho các sĩ quan tình báo, an ninh bảo họ phải làm theo đúng chỉ thị của bà.
Ra lệnh xong bà ngồi nghĩ kế hoạch. Bà nói một mình :
– Hừ, té ra Lý Long cũng nằm trong tổ chức của bọn này. Vậy mà mình cứ tưởng hắn chỉ mua đồng quan Pháp để chuyển ngân. Mình phải phá vỡ tổ chức này mới được. Còn cái con nhỏ tụi nó báo cáo nói nó tên Mai Hoa, có nhiều thủ đoạn và có sắc đẹp mê hồn thì hắn nhiên không thể để nó yên thân được. Triệt hạ con nhỏ này đi là bọn Lý Long và Vân Bích sẽ run sợ và giải tán tổ chức của chúng ngay. Rồi ninh sẽ ép buộc lão Lý Long phải gia nhập lổ chức của mình, lãnh phần phân phối hàng y như lão đã giúp bọn Bích và Mai Hoa vậy. Ha… ha… ha…, thuốc phiện là thứ hàng buôn một lời mười vậy mà lâu nay mình không nghĩ ra! May có thằng Dục nó trung thành với mình, nó về báo cáo cho mình biết về tụi con Hoa và vợ chồng thằng Thảng tổ chức đi xuyên rừng đưa thuốc phiện về Sài gòn bán, mình mới hay lự sự. Vậy mình phải dẹp ngay tụi kia đi để mình thay vào đó mà hưởng lợi chứ. ông nhà này đang nắm quyền hành trong tay, ta không lợi dụng để mưu lợi, lạo tài sản thì hóa ra ta ngu muội quá!
Đêm hôm ấy bà Dượng thủ thỉ với ông đại tướng Sa Lăng. ông này khen vợ có nhiều mưa trí, nhưng ông khuyên bà nên qua bên dinh quốc trưởng trình bày cho
phu nhân quốc trưởng biết nội vụ và lôi kéo bà ấy vào một phe. Có như thế thì làm ăn mới trôi chảy và bền bỉ.
Bà Dưỡng hôn đại tướng Sa Lăng (có nhiều người gọi ông này là tướng Sả Láng vì ông ta dám chơi xả láng trong những áp-phe khổng lồ do bà vợ ông ta bày ra). Bà
nũng nịu:
– Ông nói phải lắm. ông biết nghĩ xa lắm, hèn chi người ta phong cho ông chức đại tướng! Để ngày mai, em qua bên dinh quốc trưởng trình bày cho phu nhân biết vụ
này và kéo bà ta vào tổ chức của em. Thế là mình tha hồ tung hoành chẳng có đứa nào dám đụng vào. Hà… hà… nếu em làm ăn trôi chảy, mình sẽ tạo được số vốn khổng lồ và em sẽ chuyển hết sang bên Thụy Sĩ, gởi vào ngân hàng bên ấy, trong một trương mục vô danh. Sau này anh về hưu trí mình tha hồ mà hưởng !
Rồi bà Dượng vừa cười vừa ra lệnh cho chồng:
– Để ăn mừng vụ này, anh phải trả bài ngay bây giờ. Cho em vui vui một chút coi nào. Nhắm chừng anh trả nổi hai bài hay không? Em lấy củ sâm Cao Ly cho anh nhai và nuốt nhé?
Ông đại tướng ừ, ừ, nhưng trong bụng ông chằng thấy hứng tí nào. ông đang nghĩ đến mấy con nhỏ mơn mởn mà mỗi lần ông ra Cạp Saint Jacques (sau này gọi là
Vũng Tàu) hay lên cao nguyên, tụi nó vẫn dắt đến để dâng cho ông, ông nhớ tới những quả táo tàu mà ông tự tay móc ra từ trong âm hộ mấy con nhỏ mười sáu, mười bảy. Móc ra ăn ngon lành vào buổi sáng, trước khi ăn điểm tâm.
Những quả táo này đã được nhét vào âm hộ của mấy con nhỏ từ lúc chập tối hôm trước, sau khi mấy đứa này tắm rửa sạch sẽ. Đêm nằm ngủ, mấy con nhỏ này phải kẹp đùi lại để cho chất bổ ngấm vào trái táo. Sáng ra, trái táo không còn khô và răn rúm nữa. Nó căng phồng vì ngấm những chất tinh túy ở trong lồn. ăn vào bổ ơi là bổ! Ông Sả Láng hỏi tụi phục dịch: vì sao biết cách ngâm táo như thế, thì tụi hầu cận nói đó là làm theo mấy ông hoàng đế bên Tàu ngày xưa? Các ông vua Tàu đều ăn táo theo cách như vậy cho nên mấy ổng mới có sức mà làm tình hằng đêm với đám ái phi, cung tần, mỹ nữ, và kéo dài suốt mấy chục năm như thế!
Có điều đám hầu cận của tướng Sả Láng không cho ông biết là đám con gái được chọn để ngâm táo cho vua sợi đều là gái còn trinh. Chúng chỉ nói là gái còn nhỏ tuổi thế thôi. Nói cho ông Sả Láng biết phải chọn gái trinh, rồi ông cũng đòi như vậy thì tụi hầu cận tìm đâu ra gái trinh mà ngâm táo?
Trong khi ông Sả Láng nghĩ ngợi về tác dụng của táo tàu ngâm trong lồn con gái, thì bà vợ của ông đưa cho ông một củ sâm màu hồng bảo ông nhai và ngậm đi cho có sức mà phục vụ bà đêm nay. ông đại tướng ngán ngẩm, bỏ củ sâm vào miệng nhai. Quay lại thì đã thấy bà đại tướng hoàn toàn khỏa thân. Nhìn thân hình phì nộn của bà, ông chán ngán nhưng ông vốn rất nể bà nên đành cởi áo quần ra để chuẩn bị trả bài. Tuy nhiên ông tự an ủi lấy mình mầng tuy bà Dượng có da có thịt nhưng vẫn còn ngon lành. Bà đầm, vợ quá cố của ông, bự hơn bà này nhiều.
Còn cái âm hộ của bà đầm thì nó to như cái quạt giấy chứ đâu có nhỏ xíu như của đàn bà An Nam?
*
* *
Tối nay lại có họp bộ tham mưu tại nhà thầu khoán Thảng. Sau khi chia chác số tiền lời của chuyến hàng đầu, mọi người cảm thấy phởn phơ và lạc quan. Chuyến trước hàng về êm ru, không xảy ra một bắt ngờ nhỏ nhặt nào thì ai nấy đều lạc quan là chuyện dĩ nhiên.
Đêm nay họp là để thảo luận về chuyến hàng sắp tới Mọi sự xếp đặt giống y như chuyến trước, duy có sự mới mẻ là chuyến hàng này số lượng hàng sẽ nhiều hơn
lần trước. Đây là một quyết định của Vân Bích. Nàng đưa ra lý do: hiện tại tổ chức còn giữ được sự bí mật tuyệt đối, vậy cần phải lấy thêm hàng để mọi người được chia nhiều hơn. Biết đâu chừng mai kia, công việc làm ăn bị lộ, mình phải tạm ngưng.
Sự lo xa của Bích được mọi người tán thành. Sau cuộc họp, Lý Long ở nán lại. ông ta cười hề hề, nói với Mai Hoa:
– Tôi có một ít quà, mua từ Hongkong và Singapore về. Có áo xường xám, gấm thứ thiệt và áo lụa loại thượng hạng. Tôi muốn đem đến biếu cô. Xin cô cho biết nhà để ngày mai tôi đem lại.
Mai Hoa cười duyên:
– Cám ơn xinh xàng có lòng tốt tặng quà. Sao xinh xàng không để mấy món ấy cho bà Kim Linh?
Lý Long ngạc nhiên:
– Ủa, cô cũng biết Kim Linh à? Ai nói cho cô biết vậy?
– Thì tôi hoạt động trong giới buôn lậu, tôi phải có tin tức về những nhân vật trong giới buôn lậu của mình chứ. Tôi biết bà Kim Linh đang chỉ huy hệ thống phân phối hàng lậu của người ta giao cho xinh xàng. Có đúng vậy không?
– Đúng, đúng lắm. Cô Mai Hoa quen biết nhiều người nên thông thạo tin tức là chuyện tất nhiên. Chẳng những cô có sắc đẹp mà còn giỏi về chuyện làm ăn, tôi
rất khâm phục cô. Vậy cô nhận mấy món quà của tôi chứ?
Mai Hoa cũng muốn lấy lòng lão Tàu triệu phú này, nên nàng gật đầu ưng thuận.
Hôm sau, Lý Long bảo chứng Cẩu lái xe lại nhà của Mai Hoa ở đường Legrand De La Liraye (đường Phan Thanh Giản về sau này).
Sau khi nhận gói quà to tướng, Mai Hoa mời Lý Long dùng trà và ăn bánh. Nhân dịp Lý Long lại nhắc lại lời cầu hôn.
Mai Hoa bảo:
– Tôi có lập trường, chắc hẳn chị Bích có nói cho ông biết về lập trường của tôi?
– Xin Mai Hoa tự nhắc lại cho tôi nghe xem nào?
Mai Hoa hắng giọng:
– Trước tiên là lấy ông rồi, tôi vẫn ở nhà này. Tôi quen ở nhà này, không muốn dọn đi đâu hết. Điều thứ hai, là tôi hoàn toàn được tự do, muốn làm gì thì làm. Tôi có nhiều bạn trai, không thể vì chuyện lấy ông mà tôi phải tù bỏ hết bạn bè. ông phải thông cảm và hứa sẽ không tỏ ra ghen tuông gì cả. Điều thứ ba, ông phải giao hết hệ thống phân phối ở vùng Sài gòn và các tỉnh Hậu Giang cho tôi chỉ huy. Vùng Chợ lớn và các tỉnh cao nguyên, miền trung tôi không dính dáng. Dĩ nhiên, tôi điều khiển hệ thống thì tôi phải nằm giữ mọi khoản chi, thu. Tiền thu về, tôi cất. Tiền mua hàng, tôi xuất… Vậy nếu ông thấy có thể chấp thuận được cả ba điều kiện trên thì chúng ta sẽ bàn tiếp nối tới những việc khác.
Lý Xì thẩu ngồi thừ ra, nghĩ ngợi. Sau cùng ông ta hứa sẽ trả lời, cũng tại nhà này vào tuần sau.
Lý Long ra về rồi, Mai Hoa gọi điện thoại cho Bích thuật lại cuộc gặp gỡ.
Bích nói:
– Xem chừng lão ấy mê mệt em rồi đó. Y có thể chấp thuận điều kiện thứ nhất và thứ ba của em dễ dàng, duy chỉ có điều kiện em giữ tự do đi lại với bạn trai thì hơi
khó cho y thôi. Đàng ông cũng ghen chứ bộ !
Mai Hoa cười hình hích:
– Như lão ấy thì làm sao có thể thỏa mãn em? Cho là lão uống thuốc Tàu, uống sâm nhung đi chăng nữa cũng vậy thôi. Nếu lão ghen thì coi như chuyện bất thành.
Ngay sau khi đưa Lý Long trở về Chợ lớn, A Cẩu bèn tìm cách gặp riêng bà chủ của hắn là Kim Linh. Hắn cho Kim Linh biết địa chỉ của Mai Hoa và nói:
– Hồi tối hôm qua, đại nhân nhà này có gặp cô Mai Hoa. ổng khệ nệ khiêng mấy gói quà đem cho cô ta.
Kim Linh nghe báo cáo xong, bảo thằng Cẩu:
– Nếu ổng tới đó lần nữa, mày tìm cách thông tin cho tao hay. Ráng tìm điện thoại mà gọi cho tao.
A Cẩu về rồi, Kim Linh cho con ở đi gọi thằng Thoáng và thằng Phóng. Hai tên này thuộc loại du đãng có thành tích. Cả hai đều phục tài nghệ của Kim Linh nên
chúng trở thành bộ hạ tín cẩn của nàng. Chúng cũng nằm trong hệ thống phân phối thuốc phiện của Lý Long và được giao cho nhiệm vụ phải bảo vệ Kim Linh, bảo vệ hàng mỗi khi hàng được di chuyển từ nơi cất dấu đến chỗ của khách mua.
Hai tên Thoáng, Phóng đến trình diện Kim Linh. Chúng được nàng giao nhiệm vụ và được Kim Linh ứng trước cho một khoản tiền.