Tôi biết Kim có tính tinh llghịch, tôi nhún vai:
– Cũng có chứ. . . Nhất là mấy bà Mỹ, vì chồng đi công tác xa hay đi lành việc ở xa. . . Thường thì các bà cũng muốn nhưng không táo bạo báng em. . .
– Anh Nghĩa là em táo bạo à? Thật sự thì em đã thích anh ngay từ lúc mới gặp anh.
– Nhưng anh hỏi thật vì sao em làm như thế?
– Anh không biết à? Giản dị là vì em muốn được nhìn thấy thân thể của anh. Anh có một thân thể rất là rắn chắc và đô con, em nghĩ rằng. . . dương vật của anh cũng phải lớn và to.
Tôi đỏ mặt nhìn Kim: .
– Em có hay thường táo bạo như vậy với người khác không? . . .
Kim tự nhiên:
– Đôi khi thôi. Em lớn lên ở bên Mỹ, quen thói tự do tình dục như những người con gái Mỹ khác. Tuy nhiên em vẫn còn những e lệ trong tinh thần Việt Nam, nên chỉ có người con trai nào em thật thích thì em mới tìm cách… chinh phục.
– Thếkhi mới gặp anh, em chỉ muốn… chinh phục .
thân xác anh mà thôi hay sao? Còn những ý tưởng của em về tình yêu như thế nào?
– Em không thuộc loại lãng mạn. Em không mơ mộng cho nên em không tỏ tình bằng lời nói, nhưng cử chỉ, hành động của em đã đủ để anh biết là em thích anh ngay từ lúc đầu. Dối với em, tình yêu sẽ đến sau khi có tình bạn, và tìm hiểu nhau qua đời sống hàng ngày.
– Em đã làm tình với bao nhiêu người đàn ông bước vào nhà em như vậy rồi?
Kim có vẻ giận:
– Anh là người thứ hai. Đừng hỏi em câu đó. Em không phải là gái điếm.