VN88 VN88

Trời mưa mãi mưa hoài

Trước mặt tôi là một thán hình vệ nữ diễm tuyệt ướt sũng nước. Nàng trần truồng không một mảnh vải đưa một tay ra phía trước chờ đợi chiếc khăn
của tôi, và nhìn tôi mỉm cười. Ôi, nụ cười của nàng nó mới chết làm sao. Tôi đâu có phải là cậu bé mười lăm tuổi để chẳng biết rằng hành động khỏa thân trước mặt tôi và nụ cười của nàng đã là một sự réo mời tôi bước vào. cuộc ái ân với nàng trong đêm nay, nhưng chỉ vì quá bất ngờ nên tôi chưa kịp có phản ứng gì…

Nàng nhẹ nhàng hỏi tôi:
– Anh tên gì vậy cưng
Tôi lắp bắp:
– Tôi tên là… Thoại.
Nàng vừa cười, vừa lên tiếng:
– Em tên là Kim. Anh Thoại nhìn cái gì, đưa cái khăn đây cho em. . . .
Lúc đó tôi mới noà;I hồn như người chợt tỉnh. Tôi đã nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh:
– Được chứ. Thoại nói.
Tôi đưa cái khăn tắm cho nàng. phải nói thật rằng tôi đã choáng váng trước thân hình nẩy nở toàn vẹn, trắng hồng của Kim. Mu của nàng đã mọc lông đen lún phún, cái bụng phẳng, đôi vú căng lên như hai trải bưởi nhỏ. Nàng đang vuốt ngực bằng cả hài tay…
Rất tự nhiên, Kim bảo Thoại:
– Tắm một cái mát quá. Anh có muốn tắm một cái không?

Tôi ú ớ. Cô gái chủ nhà đang đứng đó, tay vòi cầm cái khăn trông như một pho tượng vệ nữ. Nàng đẹp quá sắc đẹp của nàng, của thân hình nàng làm tôi đứng lặng người quên cả việc bảo nàng hãy dòng cửa phòng tắm lại.

VN88