VN88 VN88

Thời học sinh – truyện 18

Má nó khép chân, kẹp ch ặt cái vật đó giữa hai dùi, ưởn ngực lên hai tay má bóp chặt đôi ngực, chà xát rồi giữ chặt lấy thành ghế, má nó rướn cong thân hình trên ghế, đôi môi hé ra để lộ cặp rắng nghiến chặt. Các cơ bắp trên người má nó căng ra như sắp vỡ tung rồi đột nhiên má nó chồm dậy gập mình xuống bàn, mông đưa hẵn ra sau, một tay má nó nắm cạnh bàn, tay kia vòng ra sau nắm lấy cái vật kia, má nó dạng chân và thúc một cái thật mạnh từ sau ra trước, há miệng ra, bộ ngực má nó đè lên cuốn album với cái hình của ba con Thanh. Cái thúc thứ hai, mãnh liệt hơn, nó thấy rõ tay má nó cầm cái vật đó xoáy mạnh vào. Lần này, má nó không còn giữ được cạnh bàn nữa mà má quơ tất cả đám album và tạp chí văng xuống đất “a a a ……….” má nó hét lên mà không còn sợ nó thức dậy nữa, vã lại với buổi tối sóng biển rì rào thế này, mà nhà nhà lại cách nha khu vuờn nên nó không lo có ai nghe được” má nó kẹp hai chân lại, hai tay nắm chặt cạnh bàn miệng há ra và má nó gục xuống bàn buông lỏng chân rồi … nó thấy cái vật đó từ từ tuột ra rớt xuống ghế. Cái chất nhờn từ trong cái ống lúc này, đã bơm hết vào người má nó, giờ đây trộn lẫn với dòng nước sệt sệt của mà nó, chảy dài theo hai bắp chân, tuôn tràn ra sàn nhà … Má nó nằm vậy thật lâu, dưới ghế cái vật kia vẫn không ngừng ngọ nguậy …

VN88