VN88 VN88

Thời học sinh – truyện 18

Nó tụt xuống ghế, bây giớ nó mới biết đáy quần nó đã ướt đẩm. Nhẹ nhàng và nhanh chóng dọn cái ghế và đám sách lại chổ củ. Nó nhảy lên giường, trùm kín chăn vì toàn thân nó hiện đang run lên, tay chân lạnh ngắt, chỉ có một nơi là đang nóng bỏng. Cái quần ướt làm nó khó chịu, trong chăn, nó khẻ kéo cái quần đồ bộ katê ngắn tới đầu gối xuống, nhét cái quần trong đã sủng nước xuống dưới nệm rồi kéo quần lên, nó thiếp đi …
Mãi đến 9 giờ sáng hôm sau nó mới tỉnh dậy, nhà im lặng quá, thấy dưới quần ướt đẩm, nó bần thần nhớ lại, nó đã nằm mơ, và đã “đi” luôn. Nó nghĩ chắc tại nó phải nín chuyện đó từ chiều, lúc ba con Thanh hiếp chị người làm, nên chỉ cần tối ngủ, cọ nhẹ là “đi” chắc.

Nó mở cửa phòng, nhìn ngay ra phòng ngài, nó thấy má nó đã dọn sạch, nhưng cái giỏ của mẹ vẫn còn đó, trở vào trong, nó thấy cửa phòng mẹ đóng, Ha ha ha … vậy là mẹ nó được một ngày ngon giấc. Loay hoạy một chặp, nó tắm sơ và chải lại tóc. Chẵng biết làm gì trong mấy ngày hè đáng chán này, trong lúc chờ nộp cái bài báo tường chết tiệt cho năm mới, rồi nó quyết định ghé nhà con Phượng, cái con này luôn tìm ra trò gì đó để nghịch. Nó viết lại tờ giấy rồi kẹp dưới cái đồng hồ trên bàn.

“- Con thấy má hôm nay có vẽ mệt, đừng ráng sức quá nha má. Con ghé nhà con Phượng một chút rồi đi chợ cho má luôn. Con lấy ít tiền trong giỏ của má trên ghế đó. Con – Dung -“

VN88