VN88 VN88

Thư ký địt nhau với sếp – truyện địt nhau công sở

Hồi Bích Loan học lên tới cấp hai, ở làng không có trường, Bích Loan phải sang làng khác học. Trường xa nhà những mười cây số. Sáng sớm nào mẹ cũng gọi Bích Loan dậy. Có hôm sáng trăng, cứ tưởng trời đã sáng, mẹ gọi dậy từ lúc còn đêm. Bích Loan lên tới đầu làng, thấy trời chưa sáng, bèn chui vào một đống rơm bên đường, ngủ một giấc, cho tới lúc nghe tiếng nói chuyện xôn xao của các bà đi chợ xa, mới giật mình tỉnh dậy. Có khi phải lao động buổi chiều ớ trường, mãi tối mịt mới về tới đầu làng, đi qua những chỗ miếu thờ, nhớ tới những chuyện ma quỉ mà xởn cả tóc gáy.
Suốt những năm theo học ở trường trung học đó, Bích Loan cũng giống mẹ bây giờ, chỉ đánh chân đất, chẳng thèm biết đến giày dép, bất kể trời nắng hay mưa, trời nóng hay rét, đều xòe những ngón chân trơ trụi quét lên mặt đường làng. Gió mùa đông bắc, mưa ngược chiều thì khoác áo tơi che gió, gió chiều nào, che chiều đó – mẹ Bích Loan dạy thế, cho đỡ rét. Đêm về, mấy mẹ con chui vào mấy cái ổ rơm hay ổ lá chuối khô. Mẹ Bích Loan trông vậy mà rất thích nghe chuyện cổ tích, nhất là vào những tối mùa đông rét buốt. Tối nào cũng vậy, khi đã xong bài vở, Bích Loan nằm đắp chăn đến cổ, bên cạnh để một ngọn đèn dầu, mẹ và các em nằm xung quanh nghe Bích Loan đọc chuyện cổ tích. Mẹ rang cho chúng
một rổ ngô, chúng vừa nhai ngô rang vừa xít xoa nghe Chuyện. Rồi chúng ngủ lúc nào không hay. Trong giấc ngủ chúng mơ thấy chúng được những cô tiên cho lên trời. Bích Loan và mẹ cũng đi ngủ. Bao giờ Bích Loan cũng xem lại chăn và bắt muỗi cho các em, cài màn cẩn thận cho mẹ, rồi mới đi ngủ.

VN88