VN88 VN88

Thư ký địt nhau với sếp – truyện địt nhau công sở

Cuối cùng Sơn cũng về. Vừa dựa xe đạp vào tường, người Sơn đã đổ nhào xuống giường. Từ người Sơn toát ra mùi rượu nồng nặc.

Bích Loan luống cuống:
– Anh Sơn, anh làm sao thế?.
– Tôi không sao cả.
– Anh Sơn, anh dậy rửa chân tay mặt mũi đi, em đun nóng lại thức ăn rồi mình ăn cơm, hôm nay có món mà anh thích đấy – Bích Loan khẩn khoản và nhẫn nại.
– Cô mặc kệ tôi, tôi ăn no rồi, cô ăn đi, đừng quan tâm tới tôi làm gì. Tôi sống hay chết cũng vậy thôi mà.

Sau khi trông thấy Bích Loan đứng bên cạnh người đàn ông đẹp trai, da ngăm đen kia, mà anh đoán là người mà vợ anh sẽ phiên dịch cho, mặc dù họ chẳng có tình ý gì – cứ cho là như vậy đi – nhưng trông họ đẹp đôi quá, thì Sơn không thể chịu được. Một cơn ghen vô cớ đã trỗi dậy trong người anh, bóp chặt lấy con tim anh, khiến anh muốn vứt bô mọi ý định tốt đẹp của mình đi.

Anh không đến nhà thằng bạn nối khố của anh. Anh không vào chợ mua thức ăn. Và anh cũng không mua hoa. Anh cứ đạp xe đi mà chẳng có một hướng nhất định.

Anh cứ đi lang thang mà chẳng biết mình đi đâu. Khi, như một cánh chim bay côi cút, lạc đàn, đã mỏi cánh giữa khung trời bao la, không bờ bến, anh cũng phải đậu lại. Anh rẽ vào một nhà hàng, gọi một ly cuốc lủi vào một đĩa nhắm. Anh chẳng muốn ăn chút nào, nhưng anh muốn chất men của loại cuốc lủi sẽ làm anh say và quên đi tất cả.

VN88