VN88 VN88

Thư ký địt nhau với sếp – truyện địt nhau công sở

Phần 13

Bãi biển Đồ Sơn.

Nàng ra đây đã được một tuần. Một tuần thiết tưởng chưa bao giờ có được ở trong đời và cũng không bao giờ được lặp lại trong tương lai nữa. Một tuần qua anh và nàng đã dìu nhau vào cõi mộng. Đúng là chỉ trong mộng thì điều đó mới xảy ra thôi. Quá khứ chưa bao giờ có, tương lai không dám khẳng đinh một điều gì và hiện tại cũng không dám mơ tới điều đó. Thế mà nó đã xảy ra. Nàng vẫn không hết ngỡ ngàng, nghĩ điều đó chỉ là trong mộng.

Nàng, một phụ nữ từ tấm bé đã được giáo dục trong sự khất khe và nghiêm cấm của gia đình cũng như của xã hội, một người phụ nữ chẳng khác gì một con ngựa đã thuần, chỉ biết đi theo con đường mà người chủ đã vạch sẵn, một phụ nữ yếu đuối, mang nhiều mộng tưởng nhưng lại chưa bao giờ dám thực hiện những mộng tưởng ấy, thì nay đã làm một việc chẳng khác gì một cơn lốc vào mùa gió. Đây là cơn lốc của đời nàng, của tình yêu nàng. Những khát vọng của tự do trong tình yêu của nàng đã dồn nén lại trong năm tháng qua như gió dồn lại để tạo thành một cơn lốc, một cơn phong ba, cuốn đi tất cả những gì đang cản đường đi của nó. Ngoài sự đòi hỏi về xác thịt, tham vọng được chiếm đoạt lẫn nhau, còn có một cái gì cao hơn thế nữa.

Nàng nhớ lại lần đầu, khi họ chung đụng với nhau, Anton dè dặt và từ tốn. Dè dặt, từ tốn mà vẫn đấm say. Đám say, song lại không phải như người đói lâu ngày ăn vội để rồi đến nỗi lăn quay ra mà chết vì no. Tuy không đạt lên đến đỉnh cao của sự mãn nguyện, nhưng chính anh đã chẳng dừng lại khi thấy nàng hoảng sợ đó sao? Chính anh đã trìu mến, vuốt ve, an ủi nàng. Sự cao thượng trong dục tính chỉ có được ở những người yêu nhau bằng cả con tim mà thôi.

VN88