VN88 VN88

Thư ký địt nhau với sếp – truyện địt nhau công sở

Mới tới chương trình tiếng thơ trên đài phát thanh anh đã rủ nàng ra về.
Có lần nàng hỏi anh:
– Sao đi chơi với em mà anh cứ đòi về quầy quậy thế?
Anh cười:
– Vì em làm anh hưng phấn quá, ngay từ đầu, và khi anh đã cho được tinh khí ra rồi thì anh không còn thấy hưng phấn nữa, anh thấy buồn ngủ nên anh đòi đưa em về. Em có giận anh không?

Anh không bao giờ hỏi xem nàng cảm hứng ra sao cả.

Một lần khác, họ đi chơi vào một đêm sáng trăng. Hôm đó nếu không có một việc kỳ lạ xảy ra, thì chốc chấn anh đã không tha nàng rồi. Chác chắn anh đã phá được trinh nàng rồi.

Ánh trăng vầng vặc soi tỏ trên cánh đồng đã gặt, chỉ còn trơ lại những gốc rạ mà người ta chưa kịp cắt. Anh đưa nàng ra một bãi đất hoang. Nơi này, trước kia, trong thời kỳ chiến tranh là chỗ đặt pháo cao xạ. Một khoảng đất trũng xuống, xung quanh là những mô đất cao.

Có lần Bích Loan nghe anh kể, cũng chỗ này đây, cô bạn đồng nghiệp của anh đã trải áo mưa ra, làm tình với người yêu. Đang lúc trần truồng ôm nhau thì cô bị bắt quả tang. Người ta gửi giấy về trường, cô bị kỷ luật. Bây giờ cô có chồng rồi mà người ta vẫn còn nhắc lại chuyện đó với nhau khi trò chuyện. Người ờ đây có tài nhớ dai những chuyện của người khác thật!

Tối nay Sơn đưa nàng ra đây. Cũng như khát nước se cổ mà ngồi trước một cốc nước chanh đường có đá thì làm sao mà chịu nổi, mà vì lẽ gì phải chịu đựng cơn khát vô lý đó cơ chứ? Sơn chẳng nói chẳng rằng, vật ngửa nàng ra mô đất, lột ngay quần áo nàng ra. Nàng chống cự yếu ớt Chỉ trong phút chốc nàng đã hoàn toàn trần truồng. Dưới ánh trăng nàng mới đẹp làm sao. Nàng như một con cá chép to, vảy bạc, ánh lên lấp lánh dưới ánh trăng. Một tấm thân lõa lồ, ngồn ngộn trước mắt Sơn. Sơn thì thầm, hơi thờ đứt quãng:
– Em, đấng nào mình cũng sẽ là vợ chồng mà. Cho anh, trời ơi… anh không thể chịu được nữa.

VN88