VN88 VN88

Thư ký địt nhau với sếp – truyện địt nhau công sở

Về tới khu tập thể, trước khi bước vào phòng, nàng lén đi ra nhà tắm của phụ nữ, cởi quần lót ra xem. Có lẽ màng trinh bị xước chứ chưa rách hẳn. Trên đũng quần lót có một chút máu, rất ít thôi. Sáng hôm sau ngủ dậy, nàng không đi lại được nữa. Xót và rát quá.

Sơn không hiểu, tại sao nàng lại giữ gìn đến thế. Theo nàng, thì những riêng gì nàng gìn giữ, coi trọng vai trò trinh tiết của người con gái, mà ngay cả Sơn và các đồng nghiệp của anh cũng vậy thôi.
Những ngày đầu mới yêu nhau, Sơn tâm sự với nàng:
– Anh không tin là những người con gái đã sống ở nước ngoài rồi lại còn trinh nữa. Bởi vậy mà con trai bọn anh, những người học ở trong nước, không dám yêu họ đâu.
– Thế anh có tin là em còn trinh không? – Nàng hỏi lại Sơn.
Sơn không trả lời. Song nhìn nét mặt Sơn, nàng biết anh cũng hồ nghi.
– Anh cứ chờ tới ngày cưới, chờ tới đêm tân hôn của chúng mình thì rõ. – Nàng nói.

Có lẽ họ cũng có thể chờ tới ngày đó được nếu như không có một đêm mất điện.

Một buổi tối mùa hè. Trời oi quá. Trong nhà cứ hừng hực. Dù quạt máy có chạy liên tục thì không khí cũng vẫn nồng. Mà ngồi mãi dưới cái bầu không khí đó cũng nhức đầu. Những cái gì là của tự nhiên thì nó vẫn trong trẻo hơn. Đấy, cứ nghiệm thì rõ. Những làn gió ở ngoài trời kia vẫn mát, và dễ chịu hơn là những làn gió, đo những cánh quạt chạy bằng điện tạo ra. Mà điện ở khu tập thể này cứ lên xuống bập bùng, lúc sáng, lúc đỏ lừ như con đom đóm, lúc đang sáng bỗng tắt hẳn.

VN88