VN88 VN88

Thư ký địt nhau với sếp – truyện địt nhau công sở

Những năm theo học ở nước ngoài, thực ra nàng cũng như những sinh viên khác không được phép tự do yêu đương. Có yêu, chỉ là yêu trong sự vụng trộm mà thôi.

Những sinh viên du học như nàng vào thời đó đâu có được tự do.

Tuổi trẻ qua đi ớ nơi xa váng buồn tẻ và nghiêm khắc. Bản thân nàng cũng phải tự đè nén con tim của tuổi hai mươi. Chỉ dám thầm yêu, trộm nhớ mà thôi. Bây giờ nàng mới thấy mình là yếu hèn, sống không ra sống. Nàng càng cảm phục tính tự chủ của Ngọc Liên. Cuộc sống tình cảm của nó là do nó quyết định, do con tim của nó lựa chọn hướng đi. Còn nàng, nàng hèn yếu, sợ sệt tất cả Nàng không dám bước đi trên một chiếc cầu chênh vênh để tiến tới căn lầu của tình yêu. Mặc dầu con tim nàng tha thiết gọi nàng, van lơn nàng, song nàng đã giả câm, giả điếc. Nàng sợ gầy cầu, ngã xuống sông. Nhưng thà ngã xuống sông mà trong đời dù một lần được hưởng sự âu yếm của ái tình cũng còn hơn chưa một lần ngã mà cả đời chưa biết mùi ái tình nó mặn nhạt ra làm sao.

Cứ như Ngọc Liên sống hết mình như thế mới gọi là sống. Hay như Mai Hương và Xuân Trình bị đuổi về nước song họ đã có một mối tình mãnh liệt hơn những cơn lốc mùa thu. Hay như Quang Thận, chỉ kịp ôm hôn một cô gái nước ngoài, bị một đồng hương trông thấy, mách cấp trên, cũng bị đưa về nước. Nàng tin mầng chiếc hôn đó suốt đời Quang Thận không thể quên được. Phải có những cơn lốc của cuộc đời, của ái tình – nàng tự nhủ nếu không cuộc đời thật buồn tẻ và vô vị theo kiểu sáng cắp Ô đi, tối cắp về của những viên chức ngày trước mà thôi.

VN88