Nàng hồi tưởng lại những ngày đó, và khe khẽ thở dài. Nàng bỗng nhớ tới Anton. Anh đang làm gì trong lúc này?
Anton đang nằm trên giường, vắt tay lên trán, suy nghĩ. Anh vừa nhận được thư của mẹ anh. Lá thư của mẹ làm anh khó xử quá.
Anton có nhiều gắn bó với mẹ hơn là với cha. Cha anh người Thụy Điển. Mẹ anh người châu Phi. Cái ngày cha anh yêu mẹ anh, cũng nhiều sóng gió lắm. Gia đình bên nội không chấp nhận và ủng hộ mối tình của một anh da trắng và một chị da đen. Nhưng cha anh rất yêu người phụ nữ khác chủng tộc này.
Họ cùng học tại một trường cao đẳng với nhau, quen nhau trong một buổi tiệc. Cô gái da đen có thân hình khỏe mạnh, nhảy rất đẹp đã làm ông say mê. Họ đi chơi với nhau nhiều lần. ĩ anh yêu như mặt biển lúc thủy triều dâng lên, chẳng có gì cản nổi được những cơn sóng tự nhiên đó. Tình yêu cứ như nước tràn bờ. Mẹ anh có thai trong cái lần đi chơi bằng thuyền ngoài biển với cha anh. Anton được tạo nên và ra đời bằng tình yêu và lòng dũng Cảm của người mẹ. Anton giống mẹ hơn là giống cha. Mẹ Anton thường nói: “Con gái giống cha giàu ba mươi đụn, con trai giống mẹ nghèo sụn xương hông”. Chắc là Anton sau này nghèo lắm đây.
Anton có bao nhiêu dự định trong hè này. Đây là mùa hè đầu tiên ở xứ sở kỳ lạ này. Anh đã dự định đưa nàng đi biển ít ngày. Anh được nghỉ hè hai tuần theo tiêu chuẩn của chuyên gia. Nếu họ gây rắc rối, không cho nàng đi thì anh sẽ lấy cớ, anh đi công tác ở Hòn Gai. Quả thật, họ cũng đang định cử anh xuống đó. Anh cần có phiên dịch đi theo. Họ chẳng có cớ gì mà ngăn anh được Vả lại, chuyện của anh và nàng thì cũng chỉ có anh và nàng biết, không có người thứ ba nào biết được. Anh hiểu con người trên mảnh đất này lắm chứ. Những chuyện như vậy là chỉ được chấp nhận trong bóng tối mà thôi.