VN88 VN88

Truyện loạn luân có thật – Tâm sự của Dì tôi

Dì lào phào nói cho tôi nghe : ngày ông ấy ra đi có hẹn hò xin để lại một chút kỷ niệm. Ông ta xấn xổ đè dì, bóp loàng nhoàng lên vú, dì giãy lên không cho. Ông giằng xé dì, lấy sức toan làm ẩu. Dì bảo không được, ông ghé tai dì thở phì phì gạ gẫm sao dì khó khăn khi ông sắp xa. Dì bảo với ông tự dưng bụng trương lên thì dư luận còn coi dì ra chi nữa. Ông kêu ông ổng nứng, nhức buốt đầu óc. Dì thấy tội toan liều, nhưng lại lờ. Cuối cùng ông ấy nói quá, dì liều bảo để dì lấy cái ấm ức ra cho. Chả hiểu sao dì vơ ngay chim ông nắn nắn. Trước nó còn mềm mềm, sao ưỡn dài ra, dì nào có học ai mà biết, dì cứ nắm tuốt tuốt cho ông ấy vui. Nào dè càng tuốt thì ông ấy càng nhón chân lên, tay đè tay dì bóp chặt. Dì làm, con chim ông quăn quẹo trong tay dì. Ông ta như người dạy lái cầm tay dì đun đẩy. Vải quần xóc lên chim ông, dáng ông xiêu vẹo đổ nghiêng và hai chân khuỳnh khuỳnh như bị kẹp ở háng.

Ấy vậy mà ông không chịu thôi. Ông giục dì bóp và thụt mạnh vào. Dì làm theo ý ông vẽ. Ông lết lết, nhảy chồm chồm, con chim không rời thoát tay dì. Ông đè một tay để dì bóp cho ông, còn một tay ông vò nát cái vú dì liên tục. Ông kêu hô hố những tiếng nghe thật tục và dì tưởng vú bị nát bấy thành tương. Đến khi ông hối lia, hai tay quáng quàng thụt như máy tàu hỏa thì thấy ông quính quáng rướn người và ọc ọc ra. Dì thấy da tay nóng hổi, ông thở phào, chỗ quần ông dính nhớp nháp. Đó là dì đã giúp ông ấy một lần duy nhất.

VN88