VN88 VN88

Truyện loạn luân có thật – Tâm sự của Dì tôi

Tôi bắn ục ục tựa liên thanh 7 nòng rống trong đêm chinh chiến, càn lướt như chiến xa tràn lên đất địch xung phong. Dì quẫy rung theo vì bàn tay tôi bóp vú dồi lắc dữ quá. Dì không hé môi nói năng gì, nhưng tôi nghĩ dì cho tôi thực tập thế bò trườn cho quen trận mạc. Tôi hiện như quân trong đồn chống trả nhiều mặt địch bao vây tấn công. Tôi gào thét xin pháo binh bắn yểm trợ, thủ giữ đồn chặt chịa không buông lung.

Đợt đánh nhau kéo dài trong chớp nhoáng, cà nông thụt đỏ nòng thì bỗng tịt ngưng, song chất sắt bắn rát giờ bị chảy trông vô cùng thiểu não. Tôi nằm lịm đi chờ đợt kiểm kê chiến lời phẩm. Đến khi giờ mới nghe dì chất vấn : tao đang lơ mơ mà mày làm gì huỳnh huỵch như vác gạo, rồi nằm thở phì phì ra thế.

Tôi cất tiếng không ra vì thấy đồn lũy gì vỡ tung vỡ tóe, kẽm gai bị bứt rũ, và dầu nhớt ở đâu dây bôi đầy trên gò, ụ. Tôi phì cười khi tự so sánh như vầy. Cả vùng mông và kẽ đít dì dính lầy nhầy chất bọt trắng. Dì thấy ram ráp, thò tay sờ và kêu toáng lên : sao mày lại ói nữa rồi. Dì la thất thanh, mò mò xem hầm ngầm có bị xâm phạm gì chưa, thấy chỗ đó vẫn khô ran thì chẳng nói gì thêm.

Tôi biết dì lỡm tôi, thực ra dì cố dạy cho tôi bài thứ hai về tình dục nên dì vờ như ngủ quên, nhưng bà thủ thế kỹ càng. Bà chỉ cho phép trọng pháo tôi men đến gần phòng tuyến thôi, rồi cho lệnh oanh kích tự do đến khi thả sạch bom, bắn hết đạn thì dứt. Vì sau đó dì hỏi mắc mỏ tôi : thế nào, dã chiến đêm cũng đạt mục tiêu đấy chứ.

VN88