VN88 VN88

Truyện loạn luân có thật – Tâm sự của Dì tôi

Tôi cám ơn dì tạo cơ hội cho tôi biết rõ rành về đàn bà. Tôi kiêng kỵ không dám bờm xờm dùng lời trắng trợn những món dì đã cho tôi đụng miệng, đụng tay, song chắc chắn nghìn đời tôi không sao quên được. Người đi xem hang hốc, vượt núi có thể lâu dần lãng phai đi, nhưng đồi núi, khe lạch dì thì đến chết vẫn không nhòa trong trí tôi nữa.

Hiện dì nằm cong tròn, cái thế nằm buông lung, lười biếng nhưng chính cái vẻ bất cần của dì lại lôi cuốn tôi. Dù đang mệt nhoài, tôi cũng mò mò xán gần lại. Dì xoay lưng về phía tôi mà biết ngay mới giỏi. Dì thông thống hỏi : mày còn định làm gì nữa, mẹ đang mệt đứ đừ đây con.

Tôi nói phụng phịu với dì : con lạnh, mẹ ạ. Tôi biết chỉ than thở như thế dì mới động tâm. Song lần này vì mệt dì chỉ đáp : lạnh thì ôm đỡ lấy mẹ cho ấm, chứ mẹ không dậy nổi. Tôi chẳng đòi gì xa, nên vòng tay ồm ngang thắt lưng và bụng dì, áp phía dưới háng tôi vào nây mông dì căng mọng. Tôi sửa tới sửa lui để hai món thịt da va chạm nhau. Dì mặc kệ để tôi làm.

Rõ chán chết, tôi tình ngay muốn ôm dì/mẹ cho ấm, nào ngờ cái thằng mất dậy bén tí hơi đàn bà thì ngóc cổ xem đang đi tới đâu. Thế là lục đục nó đâm sầm vào khe đít, cọ quẹt lăm răm. Dì chẳng quay ra, chỉ lao khao mắng : mày có yên cho mẹ nằm tí không. Dì cố nhấn mạnh chữ mẹ cho tôi giữ khoảng cách.

VN88