VN88 VN88

Truyện loạn luân có thật – Tâm sự của Dì tôi

Tôi mắc cỡ bằng chết. Nhưng lại vô cùng tâm phục, khẩu dì. Đúng dì là bà mẹ thực sự, biết thằng con ngẳng thì nhứ nhá cho xem nhưng khoanh vòng hạn chế không cho nó bén mảng vào cấm địa. Nhìn tướng nó ngây ngô dì ngầm chỉ cho nó thế bò trườn, bắn tỉa hoặc bắn từng dây để nó tìm ra kinh nghiệm. Tôi vô vàn cảm động và thấu ơn dì, chẳng hiểu sao bỗng dưng tôi lí nhí : con cám ơn mẹ. Dì không ừ hử mà chỉ tủm tỉm cười. Xong tôi thấy dì ngồi lên, lấy cái áo chùi lúc nãy, bợ lấy mông và khe đít, miệng lẩm bẩm : tao phải đi rửa cái, dính dáp tanh tanh quá.

Dì lăng quăng quay ngược quay xuôi, lúc chìa phía sau, lúc hở phía trước. Tôi nhìn búi cỏ ở háng dì và thấp thoáng cái vỏ sò lông úp sấp mà lòng hân hoan sung sướng. Ngước lên, hai vú dì vẫn nây nẩy rung rinh, cái núm giùng giùng đánh nhịp.
__________________

Phần 8

Mấy hôm nay, tôi ngượng ngùng lánh mặt dì. Tâm tư tôi lúc nào cũng chộn rộn nhiều thứ, lúc thế này lúc thế khác. Tôi mượn cớ này hay cớ kia để tách riêng dấm dúi với mặc cảm tư. Dì gọi tôi ra ăn, tôi cũng kêu no, mời dì sơi trước. Bữa đầu dì còn tin nên để mặc tôi, sang bữa thứ hai, thứ ba thì dì biết thằng cháu có điều cấn cái.

Đột nhiên dì xộc vào phòng, cũng may tôi đang ôn bài vở. Dì ghé ngồi xuống cạnh, tôi lấy cớ cận ngày phải nộp bài, xin dì để tôi lo. Tôi cũng hứa sẽ tiếp chuyện ngay khi học hành xong. Dì nhìn dò xét rồi cũng rút lui nhanh chóng. Dì đi rồi, tôi thở phào, tự gay gắt giận mình và lòng thấy không yên.

VN88