VN88 VN88

Truyện loạn luân có thật – Tâm sự của Dì tôi

Tôi ói lênh lang, ói đến không còn ói nổi. Thằng cu con cứ gúc gúc trong người dì, còn dì cũng banh ta lông nằm dạng chân cho tôi phục trên người chứ không nhúc nhích nổi. Tôi thở như lặn sâu bị ngộp, rã cả tứ chi đến không rút người ra nổi. Dì cũng chẳng vừa, cứ ôm giữ lấy lưng tôi mà dụ khị : mày nằm yên trên dì thở đi, đừng ngồi dậy vội. Tôi cảm thấy hai vú dì chạm êm êm nơi ***g ngực nên cũng không thiết nhổm lên. Tôi cứ nằm thả hồn theo những nỗi lênh đênh vì vừa qua một lần ăn nằm với dì thật sự.

Dì thấy tôi đổ mồ hôi mồ kê ướt bết tóc thì khôi hài chê : ham cho lắm vào mới khổ. Tôi khô ran cổ họng mà cố phều phào : ai ham, nói người mà chẳng xét mình, vật người ta muốn bể sống lưng còn bãi buôi đùn trách nhiệm sang người khác. Dì vui ra mặt, đổ béng tội cho tôi : phải, tao ham mà mày rúc vào bú như bú vú. Tôi cãi lại dì : tại bim bà thơm nên tôi mới sa đà, chứ bà đừng có mùi hương kích thích thì tôi xán vào làm chi.

Dì có vẻ cãi với thằng cà lơ bị núng thế, nhưng vẫn phải vớt vát : tự dưng rồi tao bạch bim ra cho mày hả, hay là mày móc máy đòi lột nó ra. Bây giờ lại tại tao nữa. Tôi như kẻ cả nên đôi co thẳng thừng : thì tôi moi, nhưng ai bảo bà dạy tôi móc nên tôi mới mết chứ.

VN88