VN88 VN88

Truyện loạn luân có thật – Tâm sự của Dì tôi

Tiếng nước tí tách ở trường hợp này lại là một tiếng kêu của sự vừa lòng hay ẩn ức. Tôi nào rõ nhưng thấy dì quay quắt thì cứ móc, lê lết cho dì bíu ríu thế thôi. Chỉ khi dì kêu la đòi ngưng tay, nhìn dì rũ xuống tôi mới đâm hối hận. Sao tôi nỡ hành hạ dì thân yêu tàn tệ thế này.

Tôi nhìn vồng mông dì, nghiêng đầu nghía cái khe giữa đít, thấy nổi khềnh cái miệng hũ lồi lên, chèn dúm lông loăn xoăn, thiệt tôi vừa mừng vừa ân hận. Tôi có thương dì không, có quí dì không mà tôi đành làm dì mệt oải ? Dì không hề trách nhưng tôi làm sao đừng tự lên án mình.

Tôi đã lè nhè xin lỗi, dì chẳng buồn lại còn nói nhẹ tênh : con có lỗi gì đâu mà xin với xỏ. Người đáng buồn là mẹ đây, chứ chẳng phải con. Sao lạ nhỉ ? Tôi mù ngọng, không sao giải thích được. Đã thế, dì còn cho phép tôi ngửi hơi dì. Nói tôi cho gọn, chứ rành rẽ phân biệt phải nói là dì cho thằng cu tôi ngửi nhấm hơi hướm dì mới đủ.

Cái thằng bỗng dưng đổ đốn, một hai đòi áp khe đít dì muốn can mấy cũng chẳng nghe. Ý tưởng dựng nêu dì tựa mẹ để ngăn đè nó mà nó còn biết gì đâu để tuân thủ. Khi cái trán gồ của nó đã chui nhú vào cái khe dọc của dì rồi thì dù có sấm gầm nó cũng chẳng nhả. Nói gì hai mông dì vồng to lại ôm chặt lấy thằng bé như mẹ đang đút vú vào miệng con, thằng chó cứ nương theo đà bám chui dần dưới đít mẹ.

VN88