Phần 11
Tôi mải mê hôn hít bướm dì khiến dì không ngưng đùn chất nhớt dãi liên tục. Tôi ngây ngất vì đủ thứ mùi vị toát ra từ cái khuôn triện mềm thơm đó. Tôi không thể diễn tả hết ý nghĩa của thứ hương mà tôi nhận lãnh được từ nơi dì. Chỉ đi tới một kết luận thật thiếu sót là chưa bao giờ tôi được thưởng thức một món lạ lùng như vậy.
Dì như một đô vật tham dự trận tích cực, giờ hết hơi hết sức, nằm bò ra đó. Tôi nghĩ dì hết nhấc tay chân hay cựa quậy gì nổi. Thậm chí đôi mắt dì cũng muốn ríu lại, dì chẳng thèm đá động hay trách móc việc tôi quấy rầy dì.
Nhờ thế, tôi tha hồ hôn hít dì đến chán chê mê mải cũng không muốn ngưng. Càng hôn, càng ịn thị mùi thơm càng xông ào ào điếc cả mũi. Nước dì tràn đẫm, nhiều lúc làm tôi muốn nghẹt cứng cả mũi. Tôi phải tạm ngưng đặt môi miệng vào cái hoa cải hoa cà của dì. Tôi nhìn cái miệng lều phều như cái miệng cổ chai bị vỡ, chất mật đang trào ra ứ nghẹn đùn cục.
Tôi chẳng hỏi han dì làm gì, vơ ngay cái sịp mềm và xăn xái lau cho sạch cái món dính lép nhép nơi củ triện. Nước dâm nhiều đến nỗi lau dính đầy cả lông mà vẫn không vén gọn hết, ớn nữa là hai mu dầy úp gọn càng làm cho nước bị dồn cục bên trong lầy nhầy sủi bọt mới ác chiến.
Tôi phải nhẹ vén từng bên mu ra mà lòn miếng lụa sịp vào vét sạch mớ hồ nhão này. Dù lụa mềm và mịn mà dì vẫn phải nhúc nhích mấy ngón chân và vành mu giựt giựt như bị ghẻ ngứa. Tôi lau thật kỹ, những sợi lông đâm chọc vào, chả hiểu vì hơi tay đàn ông quyện cùng những dấm dúi nhè nhẹ làm cho dì giật nẩy mình lên từng chặp như bị chích.