VN88 VN88

Truyện loạn luân có thật – Tâm sự của Dì tôi

Tôi nghe cái ấm từ từ lan ở đầu chim vào sâu dần hết chiều kích của thằng em. Dì cũng doãi chân vì thấy không bị vướng víu gì, tuy nhiên vẫn chưa làm động tác nào khác. Đến khi tôi nhận ra cái đầu nấm đụng nhằm bức vách gì đó bên trong thì mới thấy dì lách lách thăm dò xem hai đứa khớp nhau chưa.

Kế đó, dì ủi thử vài cái, trơn tru không va cạnh. Dì tăng dần sự miết mài, chà lết con bướm sát vào gốc chim tôi như nêm chặt lấy cái cọc. Dì làm huỳnh huỵch nên hai vú tung hứng rung rinh. Tôi ngửa mặt nhìn lên, chấp chóa bởi cái dáng tròn đầy vành vạnh của cặp vú.

Tôi tru miệng lại kêu u u, dì tưởng tôi bị đau nên hỏi thử. Tôi kể lể nguồn cơn được dì ngồi bào láng trên bụng mà thấy hai ví dì ngon quá nên xuýt xoa cho đỡ. Dì thở phào : vậy mà tao nghĩ mày bị đau, rồi dì dỗ ngon dỗ lành : tao để vú ra cốt cho mày thích muốn làm gì thì làm chứ tao có cấm đâu.

Được lời như cởi tấc lòng, tôi đưa luôn hai tay lên vồ lấy cặp vú và măn xoa bạo liệt. Hai vú dì lọp xọp trong lòng tay tôi, lúc teo lúc nở, phòi phòi ra, thụt thụt vào. Tôi nghiến cả răng mà bóp méo xệch hai núm vú, khảy bung bung và hất dội lên. Dì lúc hơi ngửa ra, lúc chống hai tay lên khoảng ngực tôi mà nhún như đạp lúa.

Con chim tôi xóc xóc trong người dì, chính tôi cũng nhận ra sự cương cứng bạo tàn của nó. Dì thấy tôi hăng thì mắt sáng rực lên, dì lết lê và ngoáy cái bim tít thò lò như băm, như vỗ, như chém., như đục. Tôi như người vớ được kho tàng nên đu lên rướn cái đầu chim sâu trong lỗ bướm.
Dì bắt đầu kêu í a, hai tay múa loăng quăng như cô đồng nhập cuộc. Hai vú dì tuy đã bị bàn tay tôi giữ chặt mà vẫn rung như tổ đỉa vì dì lắc dữ quá. Có lúc dì ịn nguyên cái háng vùi vùi và đẩy lên đẩy xuống như xóc đĩa. Dì lẩm bẩm : tuyệt hảo, chơi kiểu này đến bà già cũng phải quỵ. Sao mà nó vào sâu đến thế. Rồi dì cứ nhằm tôi mà rủa : mày sướng chưa, cho hết nằn nì xin xỏ nhé. Tao đã cố lờ phéng chuyện đời, mày còn gợi khơi để tao điên lên vì nứng. Mày muốn chết, tao cho mày chết. Há miệng ra chưa, thằng ranh.

VN88